Đêmkhuya trên thành phố hôm nay có chút sương giăng mờ mờ, có chút lànhlạnh. Mặc dù đã khuya nhưng vẫn còn người đi lại trên đường.
Sau khi chiếc xe BMW dừng lại trong 1 cái gara, chủ nhân của chiếc xe, gọi điện thoại:
- Ngọc! Em ngủ chưa?
- Chưa ạ! Anh về tới nhà rồi? – đầu dây bên kia nói.
- Ừ anh mới dừng xe ở gara! Giờ anh mới lên nhà, sao em không ngủ đi? – anh ân cần hỏi – mai em đi làm sớm mà!
- Sao anh biết em đi làm sớm? – cô ngạc nhiên.
- Em tò mò sao? – anh cười hỏi.
- Vâng! – cô thành thật trả lời.
- Anh không nói đâu! Điều làm em ngạc nhiên còn nhiều! – anh cười lớn hơn
- À chơi bí mật sao? – cô như giận dỗi.
- Chúng ta còn nhiều thời gian! Cứ từ từ khám phá bí mật đi! – anh cũng dí dỏm đặt vấn đề.
- Ồh vậy em sẽ từ từ tìm! Anh lên tới phòng chưa? Đi tắm rồi ngủ sớm đi!
- Anh sắp đến rồi! Em ngủ đi!
- Thật ra em chưa buồn ngủ! Nhưng sợ ồn Ngân nên không nói chuyện với anh nữa, anh nhớ ngủ sớm!
- Ừ vậy em nhắm mắt nghỉ đi! Nhớ nghĩ về anh!
- Buồn chán! – cô nói.
- Cứ nghĩ đi, em sẽ không thấy buồn chán nữa haha..- anh bá đạo nói.
- Được! Thử nghe lời anh 1 lần!
- Vậy ngủ sớm! Mèo nhỏ! – anh cười nhẹ.
Tắt điện thoại, Thanh Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc-cua-tong-giam-doc-hac-am/2962506/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.