Thảo nguyên xanh non một màu, nay lại được phủ thêm mày trắng tơ của ngàn vạn đóa bồ công anh đã kết hạt chuẩn bị theo gió bay đi về vùng đất mới. Ngón tay thon dài có vẻ mảnh khảnh như nhánh hoa tuyết liên, bắt lấy một bông bồ công anh đã kết hạt. Một làn hơi thổi nhẹ khiến hạ hoa như tuyết trắng phiêu tán trong gió thảo nguyên, như vân mây mở ảo chập chờ theo mị nhan theo ánh dương chói lọi lại thập phần tà nghễ. Nhìn những bồ công anh thương nhớ bay biến mất vào đường chân trời hắn bất giác mỉm cười, vì chúng ta xắp được tương phùng rồi tiểu tinh linh bé nhỏ. Tương tư kết cuối cùng cũng giải…
Đoàn người ngựa như một con rắn dài cắt ngang qua thảo nguyên xanh ngắt. Hai ngày sau, đoàn người cũng dừng lại trước bến cảng đơn điệu với một chiếc cầu cảng bằng gỗ thô sơ có thể bị đại dương bao la trước mắt nhấn chìm bất cứ lúc nào. Mấy tên hầu cận đi theo Minh Vương nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng. Vì sao Kình Long Đảo Chủ lại hẹn Vương Thượng đến nơi này, không phải là quá xem thường Vương thượng hay sao. Không thèm để ý đến mấy tên hầu cận thiếu hiểu biết, mấy ảnh vệ ẩn mình trong tối anh chóng dậy nên cảnh giác. Có một cái gì đó đang đến gần chỗ họ, một cỗ kình khí áp bách xắp ập đến mặc dùng trước mắt là sóng yên biển lặng. Trước những cảm xúc trái ngược của thuộc hạ, Đoan Mộc Huyền Ngự vẫn bình thản như nước. Tóc dài ngân bạch tung bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-bo-cong-anh/89666/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.