Ngày đầu tiên gả cho người Băng Nhi lại đến khi mặt trời lên cao mới rời giường, cô dâu nhỏ liền cảm thấy áy náy mất mặt. Do đó trút giận lên tên hung thủ làm hại nàng dậy muộn kia. Hung hăng dùng ánh mắt chém ngàn đao vào bóng lưng cao lớn đang mặc y phục bên ngoài màn kia.
“Nha, tiểu vương phi của ta ngài đợi lát nữa rồi liếc mắt đưa tình với vương cũng không muộn. Bây giờ người phải ngồi yên nô tỳ mới có thể trang điểm cho người được” Lan cười khúc kích trêu chọc, khiến khuôn mặt nhỏ của Băng Nhi liền nóng bừng xấu hồ quay đi nghiêm chỉnh nhìn thẳng vào gương đồng trước mặt.
Cúc bên cạnh cũng rất muốn cười ra tiếng nhưng sợ làm tiểu vương phi xấu hổ nên bèn hắng giọng nhắc nhở Lan. Hai nàng bắt đầu trang điểm búi tóc cho Tử Băng, nhanh chóng một búi tóc mẫu đơn tinh túy được tạo thành. Trên búi tóc điểm xuyết trang sức ngọc bích thanh nhã, thêm vào một cây trâm phượng vàng ròng nổi bật, cuối cùng là một dài lụa hồng buộc lại thành một chiếc nơ xinh xắn sau gáy. Băng Nhi mặc một thân trang phục màu đỏ thẫm tượng trưng cho địa vị chính thất của nàng dâu mới. Vì theo lệ thường nhị phòng hay thiếp thất chỉ được mặc màu phấn hồng. Màu đỏ thẫm chỉ dành riêng cho vợ cả, màu sắc tượng trưng cho địa vị màu càng đậm càng thấy được địa vị của nàng dâu trong nhà chồng. Tuy nhiên màu đỏ đậm khiến người mặc trở nên già dặn hơn, cho nên Cúc và Lan đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-bo-cong-anh/1883856/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.