Khang Đồng chạy tới từ cổng trường, kéo cửa ghế phụ lái ra mới phát hiện là tài xế, Liên Quyết ngồi ở phía sau, khẽ gật đầu với nó. Nó thè lưỡi, kêu một tiếng chào chú Lưu, sau đó xám xịt đóng cửa xe leo lên chỗ ngồi ở phía sau, ôm cặp ngồi xuống bên cạnh Liên Quyết.
"Ba ba, bây giờ chúng ta sẽ tới nhà lớn ăn tối sao?"
"Ừm."
Khang Đồng phồng má khẽ gật đầu, ồ một tiếng, không nói gì nữa.
Khi xe vừa rẽ vào vào sân lớn Khang Đồng lập tức khẩn trương, hai cánh tay xoắn chặt vạt áo, đưa mắt liếc nhìn ra bên ngoài cửa xe.
Xe chậm rãi chạy qua vườn hoa, dừng ở bãi đậu xe ở bên ngoài biệt thự.
Trước khi xuống xe, Liên Quyết thấy cổ áo của Khang Đồng dựng lên khi hắn cởi đai an toàn cho nó, vươn tay giúp nó vuốt xuống, không đợi Khang Đồng quay sang, hắn đã thu tay về mở cửa bước xuống xe.
Khang Đồng ở phía sau nhỏ giọng nói một câu: "Cảm ơn ba ba."
Khang Đồng đi ở phía sau Liên Quyết, xuyên qua một cái hành lang rất dài, nó còn đang lén đưa mắt nhìn xung quanh, không nghi ngờ gì mà nhìn vào người hầu đang quét dọn, đối phương mỉm cười với nó, nó liền sợ hãi thu ánh mắt lại, không dám nhìn xung quanh nữa.
Không biết Liên Quyết đã dừng lại lúc nào, Khang Đồng cúi đầu đi ở phía sau không có để ý, trán đụng vào lưng của Liên Quyết, đang muốn nói xin lỗi, cánh tay đã bị Liên Quyết kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-tuu-2/2314086/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.