Thẩm Đình Vị lại phát sốt, tắm rửa xong cơ thể không còn sức lực, Liên Quyết lại không có cái kiểu nhàn hạ thoải mái ôm người lên lầu, dứt khoát nhét người vào giường lớn trong phòng khách ở lầu một.
Mí mắt của Thẩm Đình Vị rất nặng, đầu vừa ngã vào gối đã rất nhanh ngủ thiếp đi.
Liên Quyết lôi tấm chăn ở dưới người cậu ra ngoài, làn da của cậu cọ lên trên tấm chăn hai lần, tấm lưng gầy gò liền đỏ lên một mảng lớn.
Thẩm Đình Vị bị động tác của hắn ảnh hưởng, có lẽ là tư thế không được thoải mái, lông mày bất giác nhíu chặt trong lúc đang ngủ say. Cậu quay người, một đôi chân mảnh mai thon dài chậm rãi cong lên, hơi cong lưng, hai tay đặt trên gối cũng vô thức siết chặt. Là tư thế trông khó chịu và hoàn toàn thiếu cảm giác an toàn.
Liên Quyết phủ chăn lên trên người cậu, lại theo thói quen mà nhét cánh tay của cậu ở trước mặt vào trong chăn, làm xong động tác này, mới sững sờ, Thẩm Đình Vị đã thuận theo động tác của hắn mà rụt xuống. Hơn một nửa gương mặt của cậu vùi dưới lớp chăn trắng tuyết, chỉ lộ ra bên ngoài một đôi mi đen dày rủ xuống, giống như đang từ từ chìm vào giấc ngủ, lông mày nhíu chặt nhẹ nhàng giãn ra.
Lần này ngủ đến trời đất mù mịt, đang lúc nửa tỉnh nửa mê lại có người nhét thứ gì đó vào dưới cánh tay của Thẩm Đình Vị, rất lạnh, lạnh đến mức cậu giật cả mình.
Cậu khó khăn chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-tuu-2/2314078/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.