Đây là giấc ngủ sâu nhất trong khoảng thời gian này của Thẩm Đình Vị.
Lúc tỉnh lại trước mặt không còn là bóng tối không thể phân biệt được ngày đêm, không còn một tia nắng ban mai màu vàng nhạt chui qua khe hở của tầm rèm cửa chưa được buộc chặt, trong hơi thở của cậu không còn mang theo mùi nấm móc bụi bặm cho dù có quét dọn như thế nào cũng không thể diệt sạch, sống lưng cũng không còn bị ván giường gỗ cứng cấn đến đau nhức như thường ngày.
Cậu không có điện thoại, trong phòng dành cho khách ở dưới lầu cũng không có đồng hồ, chỗ ở trước đây cách âm tương đối kém, mỗi ngày cứ vào sáng sớm cậu đều có thể nghe được tiếng đồng hồ báo thức từ điện thoại của đồng nghiệp ở sát vách vang lên, từ đó cũng có thể phán đoán thời gian. Hôm nay giấc ngủ này đã kéo dài bao lâu trong lòng cậu cũng không rõ, nhưng vẫn còn nhớ phải dậy sớm đi làm, cũng không dám nằm ỳ, tỉnh giấc liền nhanh chóng rời giường.
Thẩm Đình Vị không thể không thừa nhận, Liên Quyết cái người này tuy nói rằng tính cách chẳng ra sao cả, nhưng có rất nhiều chi tiết lại có thể nói lên hắn gần như ân cần và chu đáo.
Cậu lấy một chiếc bàn chải đánh răng chạy bằng điện từ trong tủ đựng đồ ở toilet, lại rối rắm trong mấy ống kem đánh răng với mùi vị khác nhau trong chốc lát, cuối cùng chọn một cái có mùi cam ngọt.
Đơn giản đánh răng rửa mặt xong, Thẩm Đình Vị tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-tuu-2/2314058/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.