Ngày thứ 28 Liên Quyết bị tạm giam, Thẩm Đình Vị đang đấu tranh với phần lưng quần của chiếc quần jean vẫn còn lỏng lẻo khi mặc vào tháng trước, điện thoại đặt ở một bên vang lên.
Thẩm Đình Vị cầm điện thoại lên, là Lâm Sâm đã gần một tuần không liên lạc với cậu, cậu gần như là nhận ra mục đích cuộc gọi này của Lâm Sâm ngay lập tức. Cậu vỗ vỗ lồng ngực đột nhiên đập bịch bịch, ngồi xuống ở mép giường, nhận điện thoại.
Điện thoại vừa mới được kết nối, giọng nói của đầu bên kia đã nhanh chóng truyền tới: "Tám giờ sáng ngày mai, trại tạm giam thứ hai Nghi Châu!"
Lâm Sâm ở đầu bên kia điện thoại có thái độ khác thường, một câu nói không đầu không đuôi lại làm cho Thẩm Đình Vị lập tức đứng lên từ mép giường: "Là Liên tiên sinh....."
"Đúng vậy." Tốc độ nói hơi nhanh và âm điệu lên cao của Lâm Sâm đều tỏ rõ tâm tình không thể kiềm chế thêm nữa của anh: "Liên tổng không sao rồi!"
Cho dù Thẩm Đình Vị đã có dự cảm, nhưng khi chân chính nghe được cái kết quả này, như thể tảng đá lớn đè lên lồng ngực đột nhiên rơi xuống đất.
Hơn nửa ngày trời mới nói ra được một câu: "Quá tốt rồi."
Có lẽ là Lâm Sâm đã lập tức thông báo cho Thẩm Đình Vị ngay sau khi nhận được tin tức, hiện tại đã thông báo xong thì vẫn còn phải bận chuyện khác, vội vàng để lại một câu "vậy thì sáng mai tôi đến đón cậu, Thẩm tiên sinh hãy nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-tuu-2/2314022/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.