Điều hòa trong phòng đã được Thẩm Đình Vị đặt giờ tắt đi, khi cậu tỉnh lại vào buổi sáng nó đã dừng lại. Trong không khí hơi oi bức tràn ngập tin tức tố mà Thẩm Đình Vị đã vô thức phóng ra trong lúc ngủ, mùi rượu ngọt ngào nồng nặc tràn ngập trong từng hơi thở.
Từ khi bước vào tháng thứ tư của thai kỳ, gần như mỗi buổi sáng đều sẽ xuất hiện tình trạng như vậy, Thẩm Đình Vị đã tập mãi thành thói quen.
Cậu không thích rèm cửa quá dày quá nặng, có lẽ là trước đây Liên Quyết đến phòng của cậu vài lần, để ý đến rèm cửa trong phòng cậu vẫn luôn được mở ra, về sau đã gọi người đến đổi thành loại rèm voan mỏng mà ánh sáng có thể xuyên qua cho cậu.
Nắng sớm dồi dào nhưng không chói mắt, tia sáng ấm áp đều đặn chiếu vào trong phòng, cậu chậm rãi mở mắt ra hòa hoãn một lát, đưa tay lên ấn vào thái dương vừa sưng vừa đau, chậm rãi rút cánh tay hơi mỏi ra khỏi ngực của Khang Đồng.
Thẩm Đình Vị ngồi dậy từ trên giường, lại nhìn Khang Đồng vẫn còn ngủ say ở bên người. Mặc dù cậu nhận thức được hầu hết người ở nơi đây dường như không thể ngửi thấy mùi tin tức tố của cậu, nhưng vẫn đi xuống giường mở cửa sổ ra —— Không thể ngửi thấy thì không thể ngửi thấy, cậu không rõ thứ như tin tức tố có ảnh hưởng như thế nào đối với người ở nơi này, nhưng dù sao thì mùi tin tức tố của cậu đối với mấy bạn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-tuu-2/2313998/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.