Thẩm Đình Vị đưa lưng về phía Liên Quyết ngồi ở trên giường, áo ngủ tuột xuống một nửa dọc theo bả vai.
Lưng của cậu rất mỏng manh, làn da cũng trắng, trên khối da lồi lên nhưng lại không cao vút ở sau gáy trơn bóng kia vẫn còn lưu giữ vết cắn của Liên Quyết hồi chạng vạng, đường cong của gáy lan xuống, một đôi xương bả vai bằng phẳng nhẵn nhụi như có đôi cánh ẩn núp ở bên dưới, hơi rung động theo từng nhịp thở, hai sợi dây vô cùng mảnh treo trên bả vai trắng nõn gầy gò lung lay muốn rớt xuống.
Thẩm Đình Vị kéo sợi dây mảnh sắp trượt đến bả vai lên, trong tay còn kéo hai sợi dây nhỏ, cậu nghiêng mặt qua nhìn Liên Quyết: "Tôi không biết buộc như thế này có đúng không, nhúc nhích một chút liền rơi ra, tôi cứ luôn không buộc được......"
Lúc Liên Quyết nhìn thấy món đồ mà Thẩm Đình Vị mặc ở trên người ánh mắt liền chìm xuống, lúc này hắn mới kịp nhận ra giữa cái "không có cảm giác" mà nhân viên hướng dẫn mua hàng đề cử cho hắn và cái "không có cảm giác" mà hắn hiểu đã xuất hiện một sai lầm nghiêm trọng, thứ hắn muốn chính là "mỏng", thứ nhân viên đưa cho chính là "xuyên thấu".
Áo ngủ của Thẩm Đình Vị nửa tuột đến eo, hai cánh tay còn vướng vào trong tay áo, khi Liên Quyết bảo cậu giơ tay lên cánh tay của cậu lại bị áo ngủ kiềm chế, không thể giơ lên quá cao. Cánh tay duỗi qua của Liên Quyết nhẹ nhàng xoa hai bên cơ thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-tuu-2/2313978/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.