Editor: Luna Huang
Gió lạnh se lạnh, sương tuyết thổi vào mặt, vai của Ôn Nhu bỗng nhiên run lên, Lãnh Triệt phát hiện nàng không có áo choàng, nghỉ chân, khẽ nói một tiếng "Chờ một chút", liền xoay người trở về thính tử, lúc trở ra trên tay cầm theo một kiện áo khoác, khoác lên vai của Ôn Nhu.
"Trời giá rét, phủ thêm." Lúc này Ôn Nhu từ Yên Thủy các đi ra ngoài quá vội, không có lấy thêm áo choàng, muốn nói không cần, Lãnh Triệt cũng đã giúp nàng thắt dây lại, không phải do nàng nói không cần, vì nàng mặc lên một áo choàng lông cừu ta, nắm tay nàng hướng viện trong bước.
Kỳ thực Ôn Nhu muốn nói hắn so với nàng càng cần áo khoác này hơn, nhìn hắn có thể để cho nàng cảm thấy an tâm, cũng nắm chặt tay hắn.
Trong viện trống trải, bọn hạ nhân hôm nay quét sạch, tuyết vẫn chưa che hết đường, hoa mai thưa thớt rơi đầy đất, để lúc này có chút vắn lặng, Ôn Nhu cũng không cảm thấy thanh lãnh, mà là cảm thấy ấm áp.
Lãnh Triệt dừng chân trong viện, buông lỏng tay của Ôn Nhu, sau đó từ tay áo xuất ra một đồng quản nhỏ, chỉ thấy hắn khẽ kéo đồng quản có một ngân tuyến thật nhỏ, một luồng tinh hỏa từ trong đồng quản bảy ra, bay về phía trời cao màu mực trầm trầm, tiện đà tại trời cao bắn ra ánh sáng chói mắt, Lãnh Triệt đem đồng quản thu hồi, nắm tay của Ôn Nhu, chỉ cảm thấy tay nàng lạnh lẽo, liền cầm luôn tay còn lại của nàng, một lượt đặt lên ngực mình, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-sung-chi-ton-cuong-phi/1635251/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.