Editor: Luna Huang
**hí tại lạc mạc**
" Cha, người không phải là muốn thực sự trở thành chính chủ của Trấn Quốc Công phủ sao? Hôm nay Ôn Nhu chắp tay đưa cho người, người còn dám không?"
" Triệu di nương, ngươi không phải là muốn cha vĩnh cửu sủng ái sao? Hôm nay ngươi còn dám cần ái của cha sao? Ngươi không phải là muốn đem ta đạp như đạp bùn, xem ta sống không bằng chết sao? Hôm nay ta đứng ở trước mặt ngươi, ngươi còn dám tính toán ta sao?"
" Nhị muội muội, ngươi thích Thanh Vương gia như thế, hôm nay hắn ngay trong thiên lao, ngươi còn thích hắn sao?" Ôn Nhu đi tới trước mặt Ôn Tâm, giơ tay lên nắm cằm của nàng nàng nhìn mình, "Nếu Nhị muội muội thích đoạt đồ cùng nam nhân của tỷ tỷ như thế, vậy tỷ tỷ liền đem nam nhân đều trong Trấn Quốc Công phủ này nam nhân đều tặng cho ngươi thế nào? Không biết muội muội đến lúc đó bận rộn thế nào?"
Ôn Thế Nghi cùng mẫu nữ Triệu Yên Nhi đều là mặt xám như tro tàn, túng là muốn con đường sống nhất, sợ cũng là không thể nào, bọn hắn hôm nay, chính là điều bị đứt cánh, muốn bay cũng bay khôgn xong, đã từng muốn làm phượng hoàng, hôm nay đến chim trĩ cũng không bằng.
Ôn Nhu chán ghét lấy ra tay của mình, lạnh lùng nhìn bọn họ nghèo túng, một điểm thương hại cũng không, không nên trách nàng lòng dạ ác độc, muốn trách thì trách chính bọn nó đã làm chuyện thiên lý bất dung này!
" An công công, chuyện hôm nay đều nhìn rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-sung-chi-ton-cuong-phi/1635231/chuong-74-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.