Editor: Luna Huang
Đợi Ôn Nhu đi từ dược đường ra, trong lòng Duẫn nhi ôm nhữ gói thuốc lớn nhỏ, hai tay cũng xách đầy thước, đoán giờ cũng đã là giờ Thân rồi, Duẫn nhi nhỏ giọng nhắc nhở: "Vương... Công tử, giờ Thân rồi, chúng ta nên trở về rồi."
" Ân, về thôi." Dược liệu muốn mua cũng đều mua đủ rồi, nên trở về thôi.
Phủ đệ của Bạch vương phủ cách xa phố xá sầm uất, cho nên hồi phủ tất phải đi ngang qua đường ít người, Ôn Nhu không phải là người thích náo nhiệt, trên phố xá đi vòng vo một ngày, bị tiếng động lớn tiếng huyên náo có chút phiền não, nên cố ý chọn một đường đi ít người nhất hồi phủ.
" Đứng lại ——!" Đột nhiên, nơi khúc quanh phía trước truyền đến một trận mắng chửi, Ôn Nhu liền nhìn thấy một người già y phục lam lũ, cả người ô bẩn hướng phía nàng khấp khễnh chạy tới, từ chân hắn của hắn có thể nhìn ra được, chân trái của hắn hành động bất tiện, mà phía sau nàng cách đó không xa, còn có hai nam tử trung niên mặt đầy nén giận ý, vừa đuổi theo người già đó, trong miệng còn mắng, "Lão già kia! Mau đứng lại cho lão tử! Nếu không lão tử đánh chết ngươi!"
(Luna: Dừng lại mới là bị đánh chết.)
Nhìn thấy một màn này, Ôn Nhu không khỏi nhíu mi, đây dù gì cũng là đế đô của Đại Di, hệ thống trị an cư nhiên không dám khen tặng như vậy, đầu tiên là sự kiện trộm vặt giữa quang thiên hóa nhật, còn có trước mắt sự kiện loạn xạ bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-sung-chi-ton-cuong-phi/1635168/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.