Bên ngoài chính điện có hai cái trống da thật là lớn, lớn gấp ba bản thân của y, trên mặt trống có in hoa văn kỳ quái, thì ra tiếng trống mà y nghe được lại phát ra từ nơi này. Khi y vẫn còn chưa bước lên hết bậc thang, trống lớn phía trên lại được hai binh sĩ cầm dùi tiếp tục gõ. Tiếng gõ vang vọng rất nhanh, nó lớn đến mức khiến tai của y cũng muốn ù ù theo, nhanh đến mức như thúc giục y bước lên thật nhanh, trong lòng y rộn ràng hỗn loạn. Y nhìn thấy hai chiếc ghế nạm vàng ròng để cạnh nhau ở bên ngoài chính điện, một ghế có rồng, một ghế có phượng, y nhìn thấy khí thế phía trên quả thật làm cho y cũng phải giật mình. Tiếng trống dừng lại, hoàng đế và y cũng dừng lại, y và hoàng đế đồng loạt xoay người ngồi xuống ghế nạm vàng.
Y giật mình nhìn thấy phía dưới có thật nhiều người, bọn họ nãy giờ vẫn im lặng dõi theo y và hoàng đế, Tiểu Thuần Tử cầm theo một khay nam vàng, để bên trên đó là một ấn ngọc phỉ thúy hình phượng, y đưa tay tiếp nhận phượng ấn lại đứng dậy tiến lên phía trước một bước nâng phượng ấn lên cao để cho mọi người phía dưới nhìn thấy, tiếp theo những người phía dưới liền đồng loạt quỳ xuống hô vang ba lần:
"Hoàng hậu thiên tuế, thiên thiên tuế. Hoàng hậu thiên tuế, thiên thiên tuế. Hoàng hậu thiên tuế, thiên thiên tuế"
Lâm Nhất Phàm nhìn Tá Dịch, từ lúc y tiến đến gần hắn, hắn liền đã ngửi thấy một mùi hương phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-ai/75278/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.