Điện Chính Thiên là nơi để tổ chức yến tiệc hoàng cung, từ điện Chính Thiên có thể nhìn ra được toàn bộ phong cảnh của đất trời, là cung điện được đặt giữa hoàng cung này. Tá Dịch đi theo Tiểu Phúc Tử một hồi, tiểu thái giám kia rất nhiều chuyện, đi qua nơi nào đều sẽ nói cho y biết một chút xem đây là địa phương nào, là nơi dành cho ai ở. Tá Dịch không hề lên tiếng, đầu óc căn bản không thể nào để được những lời nói kia của Tiểu Phúc Tử ở trong đầu, y hiện tại vẫn còn đang bận suy nghĩ đến tân đế.
Tân đế vừa mới rồi để lại cho y một cái nhìn thất vọng rồi rời đi trước, vẫn luôn biết trái tim thiên tử rất khó nắm giữ, một khi đã nắm được ở trong tay thì tuyệt đối đừng để nói rời đi mất. Tá Dịch y bề ngoài tuy rộng lượng nhưng bên trong sâu thẳm của y vẫn có một chút gì đó gọi là nhỏ nhen, y vốn rất sợ tân đế đi sủng ái nữ nhân khác.
Khi Tá Dịch đến điện Chính Thiên, tân đế sớm đã ngồi ở trên cao, quần thần cùng phi tử ngồi ngay ngắn ở dưới. Y cũng không biết vị trí của mình hiện tại là nên ngồi ở chỗ nào cho nên cứ ngây ngốc một hồi do dự chưa chịu tiến lên. Tiểu Phúc Tử đứng hầu hạ bên cạnh tân đế thấy thế liền tươi cười nhanh nhẹn đi xuống khom lưng:
"Đại công tử, mời người đi hướng này"
Tá Dịch gật đầu, Tiểu Thuần Tử gọi y là đại công tử không hề sai, nhưng y nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-ai/75276/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.