Tá Dịch bị Lâm Nhất Phàm ôm vào lòng, cả người y lúc này thật căng thẳng, ngay cả dáng nằm cũng quy củ hơn mức bình thường, so với người thoải mái đang ôm lấy y kia thì y lúc này lại vô cùng không thoải mái. Tá Dịch mở lớn hai mắt nhìn lên trần nhà, môi mỏng khẽ mấp máy niệm phật, thỉnh thoảng sẽ nghe được tiếng nói khe khẽ từ trong miệng nhỏ kia phát ra cái gì mà ái dục. Lâm Nhất Phàm buồn cười, nếu như một ngày hắn và Tá Dịch hợp hoan, tiểu hòa thượng ưa thẹn thùng này của hắn có hay không cũng ngay trong thời khắc đó mà niệm kinh phật:
"Ngươi đang niệm cái gì?"
Tá Dịch căng thẳng ngừng lại một lúc rồi đáp:
"Kinh Lăng Nghiêm"
Lâm Nhất Phàm vẫn nhắm hai mắt dưỡng thần:
"Trong đó nói cái gì?"
Tá Dịch học thuộc được rất nhiều kinh phật, mỗi ngày đều sẽ cùng một vài tiểu hòa thượng đàm đạo về vấn đề này, bây giờ Lâm Nhất Phàm đột nhiên hỏi tới y cũng có thể nhanh chóng mà trả lời:
"Trong đó nói ái dục chính là nguồn gốc của sinh tử"
Lâm Nhất Phàm lại khẽ siết chặt eo nhỏ của Tá Dịch hơn một chút, khóe miệng hắn cong cong nhếch lên một nụ cười không rõ ý tứ:
"Ngươi tiểu hòa thượng sợ chết sao?"
Tá Dịch lắc đầu:
"Không có"
Lâm Nhất Phàm mở mắt, đối với người đã trải qua cái chết một lần như hắn thì hắn càng cảm nhận rõ ràng hơn sự quan trọng của việc được sống, hắn cúi đầu đặt lên cái đầu trọc lóc của Tá Dịch một nụ hôn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-ai/75266/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.