Lâm Nhất Phàm trở về cung Đoan Thuần thì Tá Dịch cũng vừa mới tỉnh giấc, Tiểu Phúc Tử đang đứng ở bên giường bưng bát thuốc vẫn còn đang bốc ra hơi nóng trên tay, Tá Dịch nhìn thấy Lâm Nhất Phàm trở về, đáy mắt tự động lộ rõ ý cười:
"Hoàng thượng, yến tiệc kết thúc rồi sao?"
Lâm Nhất Phàm cầm lấy bát thuốc đen ngòm trên tay của Tiểu Phúc Tử rồi ngồi xuống bên cạnh Tá Dịch, hắn vừa ngửi thấy mùi vị cùng màu sắc của bát thuốc này liền biết được nó khẳng định rất khó uống. Lâm Nhất Phàm nâng thìa thổi phù phù rồi đặt trước miệng Tá Dịch, Tá Dịch ngoan ngoãn há miệng nhận lấy thìa thuốc kia, có điều từ đầu đến cuối Tá Dịch cũng không hề nhíu mày lấy một cái, yết hầu trơn trượt nuốt xuống từng ngụm thuốc đắng này:
"Không đắng sao?"
Tá Dịch mỉm cười nhẹ giọng đáp:
"Một chút thôi, người đưa đây để ta tự uống"
Lâm Nhất Phàm dịu dàng đáp:
"Không sao, ta giúp ngươi"
Tá Dịch đưa tay muốn cầm lấy bát thuốc trên tay của Lâm Nhất Phàm:
"Ta uống một hơi hết bát thuốc này, không cần phải từng thìa như vậy"
Lâm Nhất Phàm hiểu ra, Tá Dịch chính là cảm thấy thuốc đắng rất khó uống không muốn dây dưa kéo dài, chính vì vậy lúc này y ngồi trên giường thổi qua một lượt liền một ngụm uống hết bát thuốc kia. Lâm Nhất Phàm đau lòng không thôi, hắn quay đầu ra bên ngoài nâng giọng gọi:
"Người đâu, mang đường tới đây"
Một nô tỳ tiến vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nich-ai/1883969/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.