Editor: Chu
Tuy nhiên ngay thời điểm mấu chốt nhất, Thẩm Quang Khải lại dừng lại.
Bạch Nhuỵ Ngâm bất mãn, đá nhẹ anh một cái, "Sao không tiếp tục?"
Thẩm Quang Khải cụp mi mắt xuống, "Không có bao."
"......"
Đây quả thực là một vấn đề quan trọng.
Nhưng hiện giờ Bạch Nhuỵ Ngâm đã bị kích thích đến mức mềm nhũn cả người, mắc kẹt ở giữa lưng chừng khiến cô có chút khó chịu.
Cô đang định nói gì đó, thì Thẩm Quang Khải buông cô ra, rồi lập tức rời khỏi phòng cô.
Bạch Nhuỵ Ngâm: "???"
Ê ê, anh cứ thế mà bỏ đi hả?!
Tên đàn ông khó ưa, có giỏi thì cả đời đừng có quay lại!
Bạch Nhuỵ Ngâm đang khó chịu đến mức định tự giải quyết, thì Thẩm Quang Khải lại trở về.
Nhìn thấy thứ anh cầm trong tay, Bạch Nhuỵ Ngâm ngạc nhiên, "Anh lấy đâu ra vậy?"
Nhà của Thẩm Tuyển Linh còn có sẵn thứ này hả?
Thẩm Quang Khải đáp ngắn gọn, "Mua trên đường về."
Bạch Nhuỵ Ngâm 'ồ' một tiếng, cô chỉ lo đi về nên hoàn toàn không để ý anh đi mua khi nào, "Khải Khải ơi, anh thay đổi rồi. Nói thiệt đi, chuyện tối nay có phải đã được anh lên kế hoạch từ sớm rồi không?"
Thẩm Quang Khải không còn trong sáng như tờ giấy trắng nữa rồi.
Và dĩ nhiên, sự thay đổi hiện tại của anh cũng có một phần công lao của cô.
Bạch Nhuỵ Ngâm vừa nghĩ vừa lại gần nhìn lướt qua, đọc dòng chữ trên đó: "Gờ nổi... Không ngờ nha, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuy-quang/3702938/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.