Editor: Sel
Bạch Nhụy Ngâm tâm trạng phức tạp kéo ghế ra, ngồi xuống đối diện với Thẩm Quang Khải.
Nhưng nghĩ lại người đàn ông đẹp trai, gia đình làm kinh doanh, rất giàu có... Thẩm Quang Khải thật sự hoàn toàn phù hợp với các tiêu chí đó. Chỉ là cô không ngờ rằng anh lại quen biết với dì Trần.
Thẩm Quang Khải nhìn thấy cô, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Bạch Nhụy Ngâm cảm thấy tình cảnh này khá buồn cười, không biết bắt đầu từ đâu, trong đầu thoáng qua các mẹo và câu hỏi trong các bài viết về hẹn hò, cô hít một hơi thật sâu rồi trực tiếp hỏi: "Tuổi?"
Thẩm Quang Khải rõ ràng ngập ngừng một chút.
Anh tự nhiên ngồi thẳng người, lưng cứng đờ, thấp giọng trả lời: "27."
Bạch Nhụy Ngâm thấy anh ấy hợp tác như vậy, tiếp tục theo quy trình: "Nghề nghiệp?"
Thẩm Quang Khải: "... Không nghề nghiệp."
"Hai mươi bảy tuổi, không nghề nghiệp." Bạch Nhụy Ngâm lặp lại các điều kiện của anh, nửa đùa nửa thật, "Thẩm Quang Khải, sao anh dám đến xem mắt thế này?"
Nghe cô nói vậy, Thẩm Quang Khải hơi ngạc nhiên, "Xem mắt?"
"Ừm?" Bạch Nhụy Ngâm thấy vẻ mặt bối rối của anh cũng cảm thấy bối rối theo, "Đúng rồi, không phải dì Trần bảo anh đến để xem mắt với tôi sao?"
"Dì Trần là ai?"
Đúng lúc đó, điện thoại của Bạch Nhụy Ngâm reo lên, cô nhìn thấy là dì Trần gọi đến, liền vội vàng nhận máy để hỏi rõ.
"Ôi, cô Bạch à! Thực sự xin lỗi!" Giọng nói lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuy-quang/3702918/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.