Editor: Sel
Lê Tâm Ngữ đang cuộn mình trên sofa chơi game di động, nghe thấy có động tĩnh ở cửa, liền quay mặt lại nhìn, ngạc nhiên hỏi: "Không phải cậu nói là đi mua đồ sao? Sao về nhanh thế?"
"Vừa mới đi đưa tập vở cho Linh Linh xong thì trời đổ mưa." Bạch Nhụy Ngâm lắc lắc chiếc ô ướt ở cửa. "Mình không mang ô, mưa to quá nên ngại đi tiếp, đành mượn ô của Thẩm Quang Khải về."
"Ồ."
Nghe xong, Lê Tâm Ngữ lại quay đầu tiếp tục tập trung vào trò chơi của mình.
Bạch Nhụy Ngâm thay dép, mang ô ra ban công mở ra phơi khô, sau đó trở về phòng ngủ.
Phòng cô có một cửa sổ kính lớn với bệ ngồi rộng. Cô ngồi lên bệ cửa sổ, nhìn ra ngoài trời mưa dầm dề, lấy điện thoại ra, mở ứng dụng mua sắm và tìm đến phần "tất cả đơn hàng," nhập từ khóa "ô."
Cô vốn là người thích mua sắm, mấy năm nay mua không ít ô, phải lướt xuống khá lâu mới tìm thấy đơn hàng ấy.
Nhìn vào ngày tháng trên đơn hàng, cô thậm chí cảm thấy có chút không thực.
Không ngờ đã bảy năm trôi qua rồi.
Lúc đó, Bạch Nhụy Ngâm đã được Thẩm Quang Khải thường xuyên chiêu đãi nhiều món ngon, nên cô cảm thấy mình cũng nên đáp lễ.
Cô thẳng thắn hỏi anh có muốn nhận món quà nào không, ngược lại khiến anh bối rối.
"... Không cần đâu." Thẩm Quang Khải cúi đầu, khẽ nói, "Cậu thích ăn là được rồi."
Bạch Nhụy Ngâm mỉm cười: "Đừng khách sáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuy-quang/3702914/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.