Editor: Đụt, June
Mùa xuân tới, Đỗ Quyên Thành hoa thắm liễu xanh.
Từ A Man thi thoảng đi dạo trong thành một chút.
Mùa xuân lại rời đi, nghênh đón mùa hạ xanh ngắt.
Bụng Từ A Man ngày càng to, không ra ngoài nữa.
Mộ Cẩm một chút cũng không muốn ngắm hoa xuân của Đỗ Quyên Thành, hoa mùa hạ nở đẹp thế nào hắn cũng chẳng thèm để ý, chỉ một mực quan tâm đến cái bụng to của Từ A Man.
Mỗi ngày hắn đều nắm tay nàng tản bộ trên hành lang dài của biệt viện.
Mười ngón tay của hai người đan chặt, hắn lại muốn được nắm tay nàng đi du ngoạn: "Đông Chu không giống với sông nước Đại Tễ chúng ta, nơi đó có biển rộng, mênh mông bát ngát, biển và trời nối liền với nhau, đằng xa nơi cuối biển dường như là một thế giới khác."
Từ A Man mang lòng khao khát, xoa xoa bụng mình, nói: "Nhị công tử, đợi con lớn một chút, vậy là chúng ta có thể đi cùng con rồi." Nàng cảm thấy nếu ném con cho Thốn Bôn thì quá ức hiếp người khác rồi. Thốn Bôn là một thiếu niên chưa có hôn sự, nếu cứ đem theo một đứa trẻ bên người thì các cô nương đang nhiệt tình theo đuổi sẽ giảm đi một nửa mất.
Ngày Từ A Man sinh tới càng gần, Mộ Cẩm chi một số tiền lớn mời bà đỡ đến sống luôn trong biệt viện.
Từ A Man thường ngồi bên cửa sổ nhìn về phương nam. Có khi lại ngâm nga điệu ca dao Tây Phụ Quan, nói với bé con trong bụng: "Tây Phụ Quan là nơi gia gia con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuong-xuan-quang/734793/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.