“Thái tử điện hạ, trong cung đã xảy ra chuyện.”
Chu Văn Đống cùng đến thành Hướng Dương với Tiêu Triển. Có điều, khi Thái tử không gặp nguy hiểm, hắn sẽ ẩn thân ở chỗ khác. Còn bây giờ, vì hắn vừa nhận được tin của hộ vệ truyền đến nên mới vào khách điếm.
Tiêu Triển và Lý Trác Thạch mỗi người thuê một phòng. Nhưng mà căn phòng của Tiêu Triển chỉ dùng để đàm luận, còn lúc đi ngủ, chỉ khi lên giường của Lý Trác Thạch hắn mới ngủ ngon được mà thôi.
Lúc Tiêu Triển thấy Chu Văn Đống tìm mình đã có dự cảm không lành, “Trong cung thế nào?”
“Hoàng thượng đã bắt được người của chúng ta. Thị vệ không kịp diệt khẩu, đã chậm một bước.” Chu Văn Đống quỳ một chân, nặng nề nói: “Thần thất trách.”
“Đã biết.” Tiêu Triển nhắm mắt, đặt tay lên trán.
Chu Văn Đống nói tiếp: “Hoàng thượng hỏi khi nào Thái tử hồi cung?”
Tiêu Triển cụp mắt, suy tư một lát rồi nói: “Lập tức lên đường hồi kinh.”
“Vâng.” Chu Văn Đống đáp lời, muốn nói lại thôi: “Thái tử điện hạ, Hoàng thượng thế này là định khởi binh vấn tội sao?”
“Không sao.” Tiêu Triển khoát tay, “Ta và Hoàng thượng đã đấu nhiều năm như vậy rồi. Người tới người đi, ai cũng có lúc có sách lược sai lầm. Tiếp theo đây, cứ xem tùy cơ ứng biến thôi.”
“Vâng.” Chu Văn Đống còn nói: “Thái tử điện hạ, Mộ gia cũng xảy ra chuyện.”
Tiêu Triển nhớ lại vẻ mặt lỗ mãng kia của Mộ Cẩm, cảm thấy hơi phức tạp, “Chuyện gì?”
“Yểm Nhật Lâu, nơi ở của thiếp thất Mộ Cẩm đã bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuong-xuan-quang/734748/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.