*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Truyện được đăng tải mới nhất tại wattpad/facebook: Gió tháng sáu.
Editor: June
Bóng cây trước cửa đung đưa.
Mộ Cẩm đột nhiên nổi lên thiện ý, sợ Nhị Thập bị ngã, nhắc nhở nói: "Cẩn thận một chút, bậc cửa cao."
Nhị Thập nhấc cao chân, bước qua bậc cửa.
Đã hơn mười ngày chưa có chẻ củi, khó tránh khỏi có chút kháng cự. Chiếc đèn đồng phản chiếu một bên mặt nàng, sự kháng cự càng lộ rõ.
Nàng vội vàng thu lại biểu cảm, sợ bị hắn phát hiện.
Mộ Cẩm nhìn thấu nàng, "Ngươi thế này nhát như chuột, lừa gạt Thốn Bôn còn được. Ở trước mặt ta liền bỏ đi."
Thốn Bôn ít nói, thận trọng, vô luận nhìn thế nào, so với Nhị công tử hay tản mạn, lười biếng còn nhanh nhẹn hơn. Nàng lừa gạt ai, cũng không có lừa gạt Thốn Bôn.
Nhị Thập hầu hạ Mộ Cẩm cởi áo.
Vừa cởi xong đã bị đẩy đến trên giường. Nàng không tình nguyện mà nằm xuống, thuần thục dùng khăn phủ lên mắt.
Nàng tự giác lại không được Mộ Cẩm khen ngợi, hắn nói: "Ngồi dậy."
Nàng ngồi ngay ngắn, con mắt nhìn chằm chằm vào chiếc đèn đồng, không thèm nhìn Nhị công tử.
Mộ Cẩm khinh thường nói: "Chẳng khác gì cái xác khô."
Cùng với chán ghét, hắn bỏ vào tay nàng hai cái chén. "Nắm lại."
Nhị Thập cảm thấy không thể hiểu nổi.
Mộ Cẩm nói: "Điệu Tây Phụ Quan, làm lại giống lần gõ chén trà đi."
Lần trước cũng không phải là hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuong-xuan-quang/734722/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.