wattpad @keoxoaingotngao
Kiều Lạc Du dùng dao cắt bánh mì, thì thầm: "Tôi đã thiết kế cho anh rồi."
Trí nhớ Lâm Kiến Ngộ từ trước đến nay rất tốt, sẽ không nhớ nhầm, nhận ra bốn tháng qua cô đã thiết kế cho Lâm Ngô, cho Hoa Lê, thậm chí cho đội hùng biện......
Anh đột nhiên hiểu ý của cô.
Nếu không phải vì anh, tôi sẽ không thiết kế đồng phục cho đội hùng biện.
"Tạm thời tính vậy đi." Lâm Kiến Ngộ gật nhẹ, nói ẩn ý: "Chờ từ Bắc Kinh trở về, chúng ta bàn tiếp."
Kiều Lạc Du nghe hiểu ý tứ trong lời nói, mặt nóng tới lợi hại, may là trong tiệm mở điều hòa, chưa kịp đỏ mặt đã được thổi bay, cô rũ mắt, làm bộ bình tĩnh tiếp tục ăn bánh mì.
Lâm Kiến Ngộ không thích ăn đồ ngọt, nhưng nhìn người đối diện ăn vui vẻ, ăn uống cũng ngon hơn, ăn một chút bánh mì với bánh kem.
"Em còn muốn ăn gì không?"
Kiều Lạc Du sờ soạng bụng, lắc đầu, "Tôi đã ăn no rồi."
Anh đứng dậy đi đến chỗ tính tiền, cô cũng cầm theo túi đi sau anh. Lại bắt gặp ánh mắt của cô gái kia.
"Chị ơi." Cô gái kia bỗng gọi cô: "Cho tôi hỏi có phải bạn đã mua bộ Hán phục này ở cửa hàng xxx đúng không?"
Kiều Lạc Du cười lắc đầu, "Không phải, cửa hàng tôi mua tên là yyy."
"Ồ ồ." Cô gái ngập ngừng, vài giây sau mới hỏi: "Vậy thì tôi có thể giá của bộ cô đang mặc được không?"
"Bộ này tôi mua hơn bốn trăm."
"A, đắt quá,..." Cô gái còn chưa nói hết lời.
Lâm Kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuong-nang-ba-phan/1424668/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.