wattpad @keoxoaingotngao
Vì sao lại nguyện ý để anh giúp, Kiều Lạc Du cũng không nói lên được.
Giống như ở thời điểm bản thân cần giúp đỡ, anh sẽ đúng lúc xuất hiện, lại vừa lúc có thể giúp đỡ.
Lâm Kiến Ngộ không vội mà đợi câu trả lời của cô, xách theo trà sữa đi tới phòng huấn luyện. Tiệm trà sữa cách phòng huấn luyện không xa, vài phút đã đến.
Kiều Lạc Du lần trước bị các đội viên hấp dẫn, lần này mới nghiêm túc đánh giá căn phòng.
Phòng huấn luyện không lớn lắm, một cái bàn dài cùng với mấy cái ghế dựa. Bên trái là ba cái kệ giản dị được đính lên tường, trên cùng là một loạt cúp, hai kệ bên dưới để sách văn học sách triết học. Bên phải có ba người đang lười biếng ngồi lên cái ghế sô pha, cũng là dành cho các thành viên có thể nghỉ ngơi tại đó. Đằng trước là chiếc bảng trắng tràn đầy luận điểm cùng luận cứ.
Nhỏ nhưng có võ.
"Đàn anh."
"Đàn anh Kiến Ngộ."
Các đội viên lễ phép chào Lâm Kiến Ngộ, sau đó lại đem ánh mắt tụ tập tới Kiều Lạc Du bên cạnh.
"Đàn anh, đây là......?"
"Chị Kiều Lạc Du!" Tề Thần nhận ra cô, ngạc nhiên nói: "Sao chị lại ở chỗ này?"
Lâm Kiến Ngộ đem trà sữa trong tay để lên bàn, nhàn nhạt cười nói: "Đây là trợ lý của đội hùng biện chúng ta, học viện thiết kế, Kiều Lạc Du."
Bảy thành viên thì có năm người đều là nam sinh, nghe được nữ sinh xinh đẹp trước mặt sẽ là trợ lý của đội bọn họ, lập tức dùng sức vỗ tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuong-nang-ba-phan/1424662/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.