Đỗ Nhược đi vào phòng thí nghiệm Prime, thấy mọi thứ ngăn nắp, sạch sẽ, sáng rực lên trong nắng. Những đồng đội trước đây của cô hoặc vùi đầu vào công việc, hoặc lật xem tài liệu, vẫn hệt như năm xưa.
Cô còn nhớ như in sáu năm trước, lần đầu tiên bước vào phòng thí nghiệm Prime với tư cách thành viên mới. Đó là một buổi trưa mùa hè nóng bức. Cô bị đoạn phim quảng bá cuộc thi xe đua không người lái 2017 ở Thâm Quyến thu hút, nội tâm kích động chạy vụt đến chỗ họ trong ánh nắng chói chang, bắt đầu cuộc hành trình mời của cuộc đời mình.
Hôm nay trở về điểm xuất phát, cô đứng ở cửa, nhìn lướt qua phòng thí nghiệm rộng rãi sáng lóa, tầm nhìn giao với ánh mắt Cảnh Minh qua dãy bàn thí nghiệm.
Anh trùng hợp ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa. Hai người tự nhiên trao đổi ánh mắt, rồi anh lại cúi đầu, tiếp tục công việc của mình. Cô bất giác mỉm cười, cất nhẹ bước chân đi ngang qua Hà Vọng.
Hà Vọng cười trêu: "Wow, nữ hoàng giá đáo."
Kể từ vụ họp báo, Hà Vọng đã đặt cho cô biệt danh "nữ hoàng", lần nào gặp cũng gọi, khiến cô phát điên: "Cậu phiền chết đi được. Gọi nữa là tôi tự sát đấy. Hôm ấy tôi sốt ruột muốn bảo vệ danh tiếng cho Prime, hiểu không?"
Hà Vọng vẫn trêu chọc: "Nói như vậy, lần sau có người kiếm chuyện với mình, cậu cũng sẽ ra mặt giúp mình hả?"
Đỗ Nhược nghẹn họng.
Cảnh Minh ngược lên, ánh mắt thăm thẳm nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuoc-xuan-va-canh-minh/2175710/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.