Đỗ Nhược dạy xong, buổi trưa trở về trường. Nhiệt độ Bắc Kinh hơn bốn mươi độ, tưởng chừng như người đi trên đường đều có thể bốc hơi. Trong ký túc xá không có máy điều hòa. May mà học kỳ trước, trước khi tốt nghiệp, chị Địch Miểu đã tặng cô chiếc quạt máy. Đỗ Nhược miễn cưỡng có thể gắng gượng qua mùa hè nóng cháy này, nhưng ngủ trưa dậy, người vẫn đổ mồ hôi đầm đìa.
Cô thu dọn đồ đạc đến thư viện, vừa hưởng ké máy lạnh vừa tự học. Khắp sân trường nắng như đổ lửa, hôm nay là ngày phụ huynh và con em đến tham quan, người người chen chúc nên càng thấy nóng nực hơn.
Trong thư viện mát mẻ sảng khoái, cô ở đó đến muộn mới về. Đỗ Nhược quét dọn phòng ký túc xá đã lâu không ai ở, thay toàn bộ ga giường, vỏ gối, bận bịu đến tận khuya mới đi tắm rồi nằm trên giường cho quạt máy thổi vù vù.
Lúc này, cô mới nhớ đến Cảnh Minh, bèn lấy điện thoại ra xem. Cả ngày không có tin nhắn nào, không rõ có phải cậu quên mất cô rồi hay không. Đỗ Nhược bật quạt số lớn nhất rồi trở mình nằm ngủ. Trằn trọc mãi không sao ngủ được, cô lật người cầm lấy điện thoại, nhưng nghĩ ngợi một hồi rồi lại bỏ xuống.
***
Ba ngày sau, vướt qua cơn nóng bốn mươi độ, nhiệt độ chỉ còn dao động ở mức ba mươi bảy. Từ sáng đến tối, Đỗ Nhược đều ở thư viện tự học, đọc sách, nghiên cứu tài liệu, không buồn đếm xỉa đến chuyện bên ngoài.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuoc-xuan-va-canh-minh/2175645/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.