Đỗ Nhược tắm rửa gội đầu mà hồn cứ lâng lâng như ở cõi thần tiên. Lau khô thân thể và sấy tóc xong, cô nằm trên chiếc giường êm ái, ngẩn người nhìn trần nhà. Đầu óc vẫn còn ngơ ngẩn, tim đập thình thịch, có cảm giác như vừa mới gây họa. Tâm trạng đan xen giữa bối rối, kích động, phiền muộn, còn có mừng thầm.
Nghĩ đến nụ hôn vừa rồi, cô lại cảm giác khuôn mặt nóng bừng. Đỗ Nhược trở mình vùi đầu vào gối, gào thét kích động trong im lặng, chân đá vào ván giường thùm thụp. Xem như cậu được thỏa mãn ngủ ngon giấc, còn cô tối nay mất ngủ rồi đây!
Bên kia tường, vẻ mặt Cảnh Minh vô cùng trấn tĩnh. Vì đã hứa với Đỗ Nhược giấu kín mọi người nên sau khi về phòng, cậu tận lực kiềm chế hết mức có thể. Nhưng cảm giác vui sướng dạt dào như từng cơn sóng vỗ, càng cố nén xuống thì sóng càng cuồn cuộn, nhìn vào lại khiến người khác tưởng tâm trạng cậu đang không tốt ấy chứ. Song biểu cảm vui buồn bất định của cậu đâu thể qua mặt được Lý Duy. Cậu ta vừa nhìn đã biết ngay Cảnh Minh đang giả vờ, nhưng lại không thể vạch trần, để mặc cho cậu tiếp tục "diễn sâu."
Lúc một mình trong phòng tắm, khóe môi Cảnh Minh nhếch lên thật cao. Sau khi tắt đèn đi ngủ, cậu lẳng lặng cười trong bóng tối, đầu óc kích động không thôi, trở người tiếp tục tủm tỉm, lát sau lại đổi tư thế nhưng nụ cười vẫn không tắt. Mãi cho đến khi Lý Duy thật sự không chịu nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuoc-xuan-va-canh-minh/2175641/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.