🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: quynhle2207



Không biết ở Phổ Đà sơn nhiều nhất chính là bọn lừa đảo à......



Tinh Thần đau trứng nhìn vẻ mặt khổ sở như bị táo bón của mọi người muốn nói lại thôi, ngắt lời: "Ăn đi, ăn đi."



Cây Gai Đau phụ họa: "Vú em không đến được làm mình cảm thấy mất mác quá đi."



"Rốt cuộc là Vú em bận việc vớ vẩn gì vậy?" Lão Nạp oán trách.



Lâm Uyên: "Nghe nói vú em muốn đi dạy ở chi nhánh Tây Bộ."



Lão Nạp: "Như vậy còn không phải là không thể chơi trò chơi được nữa sao? Đi dạy chỗ nào? Tôi sẽ đóng góp mấy máy vi tính qua đó.”



Cây Gai Đau: "Vú em dư ‘sữa’ quá nhiều phải không? Chăm sóc chúng ta còn chưa đủ, còn muốn đi chăm sóc đám nhóc ở Tây Bộ à, không biết nghĩ sao nữa?”



Quả Táo Nhỏ: "Vú em là giáo viên hả?"



Lâm Uyên lắc đầu: "Vú em làm công trình môi trường."



Suy nghĩ của Lạc Thủy bay xa.



Mà suy nghĩ cẩn thận, ba mẹ cô đi dạy ở chi nhánh Tây Bộ ròng rã ba năm rồi, Tây Bộ là một thị trấn nhỏ nơi biên giới, không có người nào có điện thoại, ở tại nơi đó lại càng không có tín hiệu điện thoại di động.



Trong suốt thời gian này chỉ nhận được mấy cuộc điện thoại của ba mẹ thông báo đã đến nơi, hay báo bình an vào dịp năm mới mà thôi. Lạc Thủy biết ba mẹ của cô phải đi xa như thế nào mới có thể gọi được một cuộc điện thoại, thậm chí ở nơi đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuoc-thuy-cuu-khanh/3292985/chuong-58.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhược Thủy Cửu Khanh
Chương 58: Chứng cớ xác thực . . .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.