Ngày hôm đó Thương Mặc ra ngoài hành sự, Tô Tư Ninh ở trong sân phơi nắng. Đang mơ màng ngủ gật thì nghe ngoài cửa ầm ĩ. Từ trên ghế ngồi dậy thì thấy Mạch Thanh, Mạch Hồng đi vào cười nói:”Có người muốn gặp Tô công tử.”
“Ai vậy?” Tô Tư Ninh hỏi.
“Kim cô nương ở Đông Trúc Các.” Mạch Thanh đáp.
Tô Tư Ninh nghiêng đầu: “Ta không biết nàng.”
“Nhưng nàng ta biết ngươi.” Mạch Thanh nói. Nhưng trong bụng thì nghĩ kế giết gà dọa khỉ của bảo chủ có hiệu quả, hữu hảo một thời gian không ai tới “quấy rầy” Tô Tư Ninh, ai dè hôm nay lại có người trực tiếp tìm tới cửa.
Tinh tế quan sát thần sắc Tô Tư Ninh, dường như không nguyện, Mạch Thanh cười hỏi:” Ngươi không định gặp?”
Tô Tư Ninh hạ chân xuống khỏi ghế dựa, ngồi thẳng dậy, loay hoay chuẩn bị trà cụ trước mặt.
Mạch Thanh thấy thế, cười cười:”Ta ra ngoài kêu Mạch Hồng dẫn người tới.”
Nàng kia chầm rãi tiến vào, trên mặt mang theo thần sắc ưu thương nhàn nhạt, thấy Tô Tư Ninh, cúi đầu một lễ. Tô Tư Ninh đã đứng dậy từ lúc nàng bước vào, gật đầu nói:”Kim cô nương, mời ngồi.”
Nữ tử ngồi xuống, nhìn qua bốn phía một chút:”Bảo chủ hiện tại thường ở chỗ này a.”
Tô Tư Ninh khẽ gật đầu.
Nữ tử dẫn ra một nụ cười có khổ ý lướt nhẹ:”Thiếp là Kim Như Ngọc, người Quảng Châu, lúc xưa từng tao ngộ với bảo chủ, cũng là một ngày đầu xuân như hôm nay.”
Tô Tư Ninh không nói, lẳng lặng giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuoc-thu/3266431/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.