Từ ngày theo Ngô Trác trở về Băng Phong cung, Hàn Nhược Linh cũng khôngmất nhiều thời gian để thích nghi. Khuôn viên rộng lớn với chính điện ởgiữa và vài tiểu lâu ở xung quanh đầy khí chất uy nghiêm của bậc cườnggiả. Phía sau là một thảo nguyên bao la bát ngát với màu cỏ xanh rì, nổi bật lên một đàn Huyết mã đỏ rực như những đốm lửa di động. Những hìnhảnh ấy đã in sâu vào trong tâm trí của Nhược Linh, tuy xa lạ mà thânquen, nơi đây có lẽ sẽ là "nhà" của nàng.
Đến Băng Phong cung,Nhược Linh cũng không bỏ lỡ bất kì thời gian nào để luyện võ cùng họcdược. Đến nỗi trưởng lão, hộ pháp, sát thủ trong cung đều đã quen thuộcvới hình ảnh : Sáng sớm nào mặc cho trời thu heo heo gió lạnh, một bóngdáng nhỏ bé vẫn kiên trì chạy mười vòng xung quanh khuôn viên của cung.Rồi sau đó, cũng bóng dáng ấy lại luyện võ, nội công cùng cung chủ chođến khi mặt trời mệt mỏi lặn khuất sau núi. Đến tối, một nhỏ một lớndưới ánh đuốc cùng nghiên cứu dược liệu cho đến đêm. Mà cấp độ của nànglại tăng nhanh đến chóng mặt khiến đám người trong cung như rơi vòngtrong mê cung với vô số cảm xúc hỗn độn. Ai nói sát thủ là lãnh huyết vô tình, nhìn bọn họ lúc này đi, chính là đang rối loạn cảm xúc nha ! Hãnh diện, nể phục vì có một vị tiểu thư yêu nghiệt nhưng cao hơn chính làcảm giác hổ thẹn. Tuy rằng lúc trước họ cũng phải cố gắng rất nhiều mớicó được thành tựu như ngày hôm nay nhưng mang ra so sánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuoc-linh-khuynh-the/2457165/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.