Sau khi Nhược Linh tĩnh dưỡng được một tuần, vết thương dần khép lại rồi mờ hẳn đi như chưa từng có, những chỗ bầm giờ chẳng thấy đâu, cảm giác đau dù một chút cũng không còn. Phải công nhận rằng thuốc sư phụ rất tốt.Nàng cũng được tận mắt chứng kiến dung mạo của khối thân thể này. Nếunhư nói không ngạc nhiên thì thật sự lừa người. Đó chẳng khác gì phiênbản hồi nhỏ của nàng, Nhược Linh hoàn toàn không nhìn ra điểm khác biệt. Khuôn mặt trái xoan, nước da trắng nõn. Đôi mắt phượng xinh đẹp nhưngso với đôi đồng tử đen tuyền linh động bên trong thì cũng chỉ làm nền mà thôi. Chiếc mũi thanh thanh cao cao đủ chuẩn. Đôi môi nhỏ nhắn, đỏ mọng đầy sức sống tựa như muốn quyến rũ người nhìn. Cũng tốt, Nhược Linh làngười đặc biệt yêu thích cái đẹp mà dung mạo kiếp trước của nàng chỉ cóthể nói cực phẩm trong cực phẩm. May là kiếp này vẫn giữ được dung nhan, lại còn trẻ thêm vài tuổi nữa. Mấy tên đạo đức giả kia xem ra cũngkhông đến nỗi tệ. Trong Minh điện, bốn đại boss của Âm phủ chợt thấyngứa tai, rốt cuộc là ai đang nhắc tới họ chứ ? Họ dạo này đang một lòng hướng Phật, để cảm tạ lòng từ bi của Người đã cứu vớt họ thoát khỏi một kiếp khổ sai a.
Bầu trời đêm nay thật đẹp. Vầng trăng tròn nằmtrên cao đang nhẹ nhàng soi chiếu cảnh vật dưới trần gian. Ánh sáng vàng nhạt bao phủ mọi thứ khiến chúng như dần trở nên huyền ảo. Hàn NhượcLinh đang ngồi trên chiếc ghế trúc ngắm trăng không khỏi cảm thán ôngtrời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuoc-linh-khuynh-the/2457155/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.