Trần Nam quay vào sau khi gọi điện thoại xong. Thấy sắc mặt khó coi của Thanh Tú anh liền tiến lại gần. Không khó để anh nhận ra người đàn ông trước mặt này, dù anh ta mới lên chức cách đây không lâu nhưng tập đoàn CENX to lớn như vậy, một người dày dạn như Trần Nam làm sao không biết đến anh ta được.
Đến đây Trần Nam lập tức nhớ lại Thanh Tú đã từng thực tập ở tập đoàn này, vậy giữa hai người họ chắc chắn có quen biết. Nhưng tại sao ánh mắt của Thanh Tú đối với người đàn ông này lại hoang mang, bài xích như thế?
" Chào anh, Trần Nam".
Quốc Đại cất giọng trầm khàn, đưa tay làm động tác bắt tay với Trần Nam, nhưng ánh mắt lại ở trên người Thanh Tú không rời.
Lại nói đến Trần Nam, quả thực Thanh Tú xinh đẹp được mọi người ngắm nhìn là lẽ hiển nhiên, nhưng chưa có ai ở trước mặt anh mà thất thố như vậy. Đôi mắt nâu đen của anh chuyển sang đục ngầu, chỉ nói khẽ " chào" một cái rồi ôm vai Thanh Tú ra hiệu cho cô cùng rời đi.
Cánh tay Quốc Đại trơ ra giữa không trung rồi rớt xuống. Nhìn bóng dáng Thanh Tú kề vai sát cánh với Trần Nam mà lòng anh không nén được sự buồn bực, tức giận lẫn nuối tiếc.
***
Gần trường đại học Kinh Tế, có hai người đứng trên bờ sông lộng gió nhìn từng đám lục bình lớn nhỏ trôi theo dòng nước. Cô gái mỉm cười nhìn người đàn ông bên cạnh:
" Thế nào, mới gặp hôm qua mà nay lại trốn làm đến tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-xin-loi-em-hom-nay-toi-khong-co-hung/210591/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.