Một tháng trôi qua nhanh chóng. Lúc này Thanh Tú mới nhận ra công việc của một trợ lí áp lực thế nào, nhất là còn làm việc cho một người nghiêm khắc như Trần Nam. Cô không những phải cố gắng hoàn thành tốt công việc mà còn phải để ý đến thái độ của vị giám đốc oai phong ấy. Cũng may là sau ngày đầu tiên kì quặc đó, Trần Nam không yêu cầu cô về vấn đề ăn trưa nữa.
Hôm nay làm việc cả buổi sáng mà không thấy Boss đến công ty. Thanh Tú lúc đầu rất vui vì nghĩ rằng tạm thời được giải thoát, nhưng chỉ được buổi sáng, cô thấy có gì đó không ổn. Mới nhớ tới hai từ " chủ động " mà anh từng nói. Cô liền gọi điện.
" Alô"
Giọng nói quen thuộc vang lên. Cùng với âm thanh trầm ấm ấy là tiếng ồn ào, tiếng nhạc vọng đến. Nghe như Trần Nam đang ở buổi tiệc nào đó.
" Chào giám đốc, hôm nay ngài không đến công ty ạ?"
Đáy mắt Trần Nam thoáng qua ý cười: " Có việc gì không?"
Thanh Tú hơi lúng túng, cô không biết lấy lí do gì nữa. Nặn mãi mới được một câu:
" À cũng không có gì quan trọng, có mấy giấy tờ cần ngài kí thôi".
Trần Nam cười nhẹ:
" Chiều tôi đến".
Sau khi tắt máy, Thanh Tú dành nửa ngày còn lại để thảo một bản hợp đồng quan trọng. Đến lúc nhìn đồng hồ cũng không còn sớm nữa.
Bỗng thấy bên phòng giám đốc sáng đèn. Không biết anh đã đến từ lúc nào, cô nhanh chóng tiến đến gõ cửa.
" Vào đi".
Người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-xin-loi-em-hom-nay-toi-khong-co-hung/210586/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.