9 giờ 30 phút, chỉ trong vòng hai tiếng đã phỏng vấn hơn hai mươi người. Những cô gái bước ra từ căn phòng đó mỗi người mang mỗi sắc thái khác nhau, người vui vẻ, kẻ buồn bã, số khác thì thản nhiên như không có chuyện gì đáng bận tâm. Nhưng tất cả đều có một đặc điểm chung là... vô cùng xinh đẹp và ăn mặc bắt mắt.
" Mời cô Đặng Thanh Tú".
Tiếng Minh Thành chậm rãi vang lên từ trong phòng làm tim Thanh Tú đánh trống liên hồi. Cô hít một hơi thật sâu rồi đẩy cửa bước vào.
" Xin chào".
Thanh Tú cất tiếng rồi bước đến trước mặt giám đốc Trần Nam. Anh ngồi thẳng tắp trên ghế, mắt không nhìn lên mà đang chăm chú đọc hồ sơ của cô.
" Mời cô ngồi".
Minh Thành đứng bên cạnh Trần Nam cất tiếng phá vỡ sự im lặng, đôi mắt anh dành cho Thanh Tú một tia nhìn ấm áp dễ chịu.
" Cô tự giới thiệu đi".
Vị giám đốc lúc này mới nhìn lên. Đôi mắt nâu đen thâm trầm của anh nhìn thẳng vào Thanh Tú, làm cho cô có cảm giác mình đang rơi vào chốn mê cung nào đó. Thanh Tú nửa tò mò muốn bước vào xem cái thế giới đằng sau đó như thế nào nửa lại sợ hãi muốn bỏ chạy.
Nghĩ đến nhiệm vụ của mình, cô cất tiếng:
" Tôi năm nay 22 tuổi, chưa có nhiều kinh nghiệm, nhưng tôi có năng lực và sự tự tin và sẽ cố gắng hoàn thiện theo thời gian".
Trần Nam nhếch miệng cười nhạt một cái:
" Chỉ vậy thôi sao, cô không muốn khoe gì về thành tích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-xin-loi-em-hom-nay-toi-khong-co-hung/210580/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.