Mưa như trút nước, chiếc xe vẫn cố gắng men theo con đường trơn trượt mà tiến về phía trước, ngoài trời từng đợt gió đập mạnh vào kiếng xe, cùng với đó là những đợt lá khô rơi lả tả trên không trung, theo hướng gió lao thẳng xuống mặt đất.
" Giám đốc, phía trước có xe đang đi tới".
Rừng núi hẻo lánh, mưa gió mạnh thế này nếu không có việc hệ trọng thì chẳng có ai điên dại mà lên hoặc xuống núi, đang nghĩ vậy bỗng điện thoại trên tay Trần Nam hiện lên tia chớp liên tục, anh ngồi thẳng người tập trung vào màn hình, nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện ra đáy mắt người đàn ông vụt qua tia sáng, tuy rất nhanh nhưng vô cùng bén nhọn.
" Chặn đầu chiếc xe kia lại".
Tín hiệu kết nối với con chip đang rất gần, lẽ nào Thanh Tú đang ở trong chiếc xe kia?
" Két..."
Kĩ thuật điều khiển xe của Hoàng Hải xưa nay vô cùng cao, chính xác và không gây tổn hại gì cho bản thân và đối phương, tài xế phía đối diện hạ cửa kính bực dọc nghiêng đầu ra.
" Chạy cái kiểu gì thế?"
Câu nói chưa dứt cái cổ của lão tài xế đã bị bàn tay to khỏe của Hoàng Hải tóm chặt, cô gái ngồi trong xe chưa kịp biết chuyện gì xảy ra đã nghe " ầm" một tiếng, cửa xe bị đá tung. Mắt Trần Nam chuyển sang đục ngầu khi trong xe không có Thanh Tú, anh hướng cái nhìn chết chóc lên người cô gái đang run lẩy bẩy kia.
" Giám... giám... đốc".
Một giây rất nhanh, cả người Ngọc Mai bị lôi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-xin-loi-em-hom-nay-toi-khong-co-hung/1211983/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.