Khi Trần Nam và Thanh Tú đến nơi, công nhân ở các xưởng đã tụ tập rất đông, tiếng la hét, chửi bới mỗi lúc một lớn.
" Mau trả lương cho chúng tôi, trả lương cho chúng tôi".
Minh Thành gần như bị đám đông bao vây, mặc dù rất nhiều bảo vệ đứng ra can ngăn dẹp loạn nhưng tình hình không có dấu hiệu giảm nóng.
" Mọi người bình tĩnh".
Minh Thành ra sức trấn an, nhưng dường như đám đông càng loạn hơn.
" Bình tĩnh cái gì, đã mấy ngày nay chúng tôi không có tiền đong gạo, không có tiền trả tiền nhà, bảo làm sao chúng tôi bình tĩnh được".
" Đúng rồi, đúng rồi, cách đây hai ngày anh cũng nói như vậy, rốt cuộc là có trả tiền cho chúng tôi không hả?"
Minh Thành bị bao vây tứ phía đến toát cả mồ hôi hột, cố gắng lắm anh thoát khỏi vòng vây, nhảy lên được một cái thùng phuy gần đó.
" Mọi người hãy nghe tôi nói, chúng tôi không phải không trả mà là công ty đang gặp chút khó khăn, vài ngày nữa sẽ..."
Mọi người nghe nói như vậy không những không thông cảm mà còn trắng trợn uy hiếp.
" Không nói nhiều nữa, một là trả lương ngay hôm nay cho chúng tôi, hai là chúng tôi sẽ đập nát mấy cái xưởng này trước khi ra đi".
" Đúng vậy.."
" Đúng vậy, có trả hay không?"
Loại sự việc này khiến Minh Thành nhất thời không biết xử lí thế nào, anh cũng không thể một mình đối phó được với gần cả ngàn công nhân như vậy được, đám đông đã vây quanh anh đến mức muốn trốn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-xin-loi-em-hom-nay-toi-khong-co-hung/1211978/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.