Lòng bàn tay còn lại của Hạ Đình đã đổ mồ hôi.
Khi Lâm Tư Tranh hỏi cô có thích nàng hay không, cô vô thức nắm lấy tay Lâm Tư Tranh, chỉ thấy cô gái nhỏ cũng đang khẩn trương, lòng bàn tay cũng ẩm ướt.
Nhưng đồng thời, nhìn nàng chân thành không gì sánh được.
Tay còn lại của nàng vẫn vòng qua cổ Hạ Đình, muốn kéo gần khoảng cách giữa hai người hơn.
"Tư Tranh..."
Giờ phút này, toàn bộ tâm lý phòng ngự của Hạ Đình từ lâu đã mất đi khả năng chống đỡ trước ánh mắt như vậy, cô chỉ có thể lẩm bẩm cái tên đã khắc vào xương máu của mình.
Bây giờ là mười hai giờ.
Cảm xúc của Hạ Đình có chút không khống chế được, tay cầm cái hộp cũng không khỏi run lên. Chiếc hộp nhỏ tinh xảo được đưa tới trước mắt Lâm Tư Tranh dưới ánh đèn, Hạ Đình thì thào: "Sinh nhật lần thứ 18 vui vẻ, Tư Tranh."
Chiếc hộp mở ra, đó là một chiếc vòng cổ tuyệt đẹp. Mặt dây chuyền có hình trái tim với một viên ruby tinh khiết nhỏ trên đó.
Nhưng Lâm Tư Tranh vẫn đang chờ câu trả lời của Hạ Đình, nàng được tái sinh và đã đợi giây phút này suốt thời gian qua.
Hạ Đình nhìn chăm chú vào Lâm Tư Tranh, tựa hồ không thấy đủ. Tháo khóa vòng cổ ra đeo vào cổ nàng.
Thoạt nhìn thật khả ái.
Khi Hạ Đình nhìn thấy sợi dây chuyền này, cô biết nó thuộc về Lâm Tư Tranh.
Xương quai xanh của nàng thật đẹp, đeo vòng cổ chắc hẳn cũng rất đẹp.
"Tớ rất thích." Hai tay Lâm Tư Tranh cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-vi-sao-trong-vong-tay-toi/1362997/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.