Thời điểm nói xong, Tô Dư và Lâm Tư Tranh nhìn nhau.
Kể từ cuộc nói chuyện đêm đó, Tô Dư biết Lâm Tư Tranh và Hạ Đình đã hẹn nhau đến thành phố Cảnh Bình, tự nhiên bà biết tại sao Hạ Đình lại chọn đăng ký học đại học D. Đây là thỏa thuận của hai đứa từ lâu.
Tâm trạng của lão sư Tiểu Anh thì Lâm Tư Tranh có thể hiểu được.
“Hiện tại mọi người đều rất lo lắng, cho nên lão sư Từ đã sớm liên lạc với tôi.” Lão sư Tiểu Anh thở dài, "Lâm Tư Tranh, em có thể giúp tôi thuyết phục Hạ Đình được không? Em ấy quá mạo hiểm. Không phải là em ấy không thể vượt qua kỳ thi, mà là... "
Là một giáo viên, tất nhiên hy vọng các học sinh được tốt hơn. Hạ Đình có điểm chuyên môn xuất sắc, nhưng nếu không được thì sao?
“Hạ Đình chưa bao giờ để số điện thoại của ba mẹ em ấy ở trường, cho nên—” Lão sư Tiểu Anh liếc nhìn Lâm Tư Tranh và Tô Dư bên cạnh, tỏ vẻ xấu hổ, “Bước đi của Hạ Đình vẫn mạo hiểm. Chúng ta phải liên hệ với phụ huynh, xin ý kiến của bọn họ."
Lâm Tư Tranh và Tô Dư lại nhìn nhau.
Ba mẹ của Hạ Đình... Quên đi, tốt hơn hết là đừng liên lạc với họ, để không kích động Hạ Đình trong suốt ba tháng quan trọng này.
Tô Dư lo lắng, nếu có thể, bà nóng lòng muốn nói với lão sư là bà có thể trở thành phụ huynh của Hạ Đình để bảo đảm cho cô.
Lâm Tư Tranh suy nghĩ một chút, trịnh trọng nói: "Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-vi-sao-trong-vong-tay-toi/1362992/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.