Tuy nhiên, Lâm Tư Tranh không biết Hạ Đình đang nghĩ gì, bắt đầu yên tâm làm phần còn lại của bài tập.
Hạ Đình bình tĩnh lại, liền nhìn đến ly sữa của Lâm Tư Tranh.
Hạ Đình không bao giờ muốn nhìn thấy ly sữa xuất hiện trước mặt mình nữa.
Nhưng Hạ Đình vẫn đánh giá quá cao trình độ thực tế của mình.
Bài toán này, càng làm càng mất bình tĩnh.
Nhưng Hạ Đình làm rất nghiêm túc, lông mi giống như một cái bút lông nhỏ, toàn bộ chú ý vào bài tập.
Hạ Đình cảm thấy cô có thể cần phải nhờ đến sự giúp đỡ từ người ngoài.
Bây giờ Lâm Tư Tranh đang ở đây, cho nên cô bí mật lấy điện thoại ra, quyết định chụp ảnh hỏi Hứa Diệc Hàm làm như thế nào.
Không ngờ, Lâm Tư Tranh lại đột nhiên ngẩng đầu.
Hạ Đình:!!!
Cô không quá bối rối nên vội nhét điện thoại xuống kẹp vào giữa hai chân.
Lâm Tư Tranh không để ý đến động tác nhỏ của cô, chỉ nhìn thoáng qua tờ giấy kiểm tra của Hạ Đình, ngập ngừng hỏi: "Hạ Đình, cậu không biết làm sao?"
Hạ Đình bị chọc cho tức nổ tóc gáy, liều mạng cứu mặt, cứng ngắc nói: "Không có! Đừng nói nhảm! Làm đề đi!"
Lâm Tư Tranh chớp mắt gật đầu: "... Được."
Hạ Đình không muốn cho nàng biết, Lâm Tư Tranh chỉ giả bộ không biết.
Sau khi Lâm Tư Tranh cúi đầu lần nữa, Hạ Đình chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Cô lại lấy điện thoại ra, lần này cũng không dám đưa lên.
Nhưng có thể là bởi vì bị sợ Lâm Tư Tranh trêu chọc, Hạ Đình nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-vi-sao-trong-vong-tay-toi/1362962/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.