Giờ nghỉ trưa, đây cũng chính là cái giờ mà 6 đứa kia cho là "giờ khai triển kế hoạch" của tụi nó. 8 đứa kéo nhau xuống canteen, chọn một cái bàn ở góc khuất để ngồi. 6 đứa nháy mắt làm dấu bắt đầu kế hoạch.- À tụi tớ đi lấy thức ăn đây.- 6 đứa đồng thanh, rồi 6 dứa kéo nhau bỏ đi luôn chưa kịp để cho nó và hắn hó hé lời nào.
Đây chính là kế hoạch của tụi nó: để cho nó và hắn ở riêng. Nhưng có vẻ như kế hoạch đã không được thuận lợi, từ xa có một cô gái xinh đẹp, trên mặt trét cả tấn phấn son đang đi lại chỗ của nó và hắn, đi ra sau lưng choàng cổ hắn như quen biết lâu lắm rồi ấy, cô ta õng ẹo nói:
- Anh à, đi ăn sao không rủ em đi cùng, người ta đang đói bụng muốn chết đây này~~~
Nó cũng suýt ói với cái cảnh tượng này, nhìn mà thấy ớn, nhất là cái giọng nói của cô ta.
- Buông ra, tôi ko quen cô.- Khuôn mặt hắn lạnh tanh ko cảm xúc
- Anh đừng nói vậy em buồn đấy.- Cô ta vẫn tiếp tục õng ẹo mặc cho sắc mặt hắn ngày càng tối hơn
- Tôi bảo buông ra!- Hắn gằn từng chữ, lần này hắn giận thật rồi, hắn ghét nhất người lạ chạm vào người hắn
Vừa lúc đó thì 6 đứa kia cũng vừa về tới, thấy cảnh tượng này thì vô cùng tức giận, tụi nó đi lại bàn của mình, bỏ khay thức ăn xuống.
- "Rầm!" Cút ngay lập tức cho tôi!- Yun đập bàn
- Tại sao? Bàn của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-tieu-thu-tinh-nghich-va-nhung-cong-tu-tre-con/534753/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.