Chương trước
Chương sau
Tạ Tư Vận nhờ nỗ lực của bản thân để thi đậu vào trường cấp 3 Đồng Hoa trên thành phố, nhìn tiêu chuẩn lớp 10, cô rất mong đợi vào môi trường mới này.

“Cậu là Tạ Tư Vận đúng không, xin chào.”Lớp 11 chia ban, Tạ Tư Vận bàn bạc với người nhà rồi lựa chọn lớp Mỹ thuật, vì cô thật sự rất thích vẽ tranh.Chu Vãn tìm tới Hứa Khả Khả, nói rằng mình đã biết chuyện cô ta phẫu thuật thẩm mỹ, Hứa Khả Khả xin cô ta đừng nói cho người khác nghe, nếu không Ngụy Tử Ngôn chắc chắn sẽ chia tay cô ta.Trình Phóng định xin nghỉ để chăm sóc cô, Tạ Tư Vận hỏi cậu: “Nếu có người ép cậu rời xa tớ, cậu có đồng ý không?”

Người mới vào ngồi cùng bàn chào hỏi khiến Tạ Tư Vận không khỏi nhớ tới Chu Vãn lúc trước, cô hơi lùi lại, nhưng nhìn nụ cười tươi rói của đối phương nên cũng thử xem sao.Học Mỹ thuật rất tốn kém, nhưng người nhà rất ủng hộ Tạ Tư Vận, cô cũng rất tiết kiệm, màu, bút chì, giấy vẽ đều dùng loại rẻ nhất, nhưng cô vẫn rất vui.Tiếng thét chói tai của học sinh vang khắp trường, Trình Phóng nghe tin chạy tới, thấy Tạ Tư Vận nằm trong vũng máu, cậu gục ngã trên đất, cô gái của cậu đã không còn nữa rồi.

“Ừm, xin chào.”Từ mái nhà tới đất chỉ là chuyện trong nháy mắt.“Tạ Tư Vận, nếu mày chịu rời xa Trình Phóng thì tao sẽ bỏ qua cho mày.”“Thế cũng được, nhưng cô phải giúp tôi một việc.”

“Tớ thấy cậu rất xinh, da trắng, dáng người cũng đẹp nữa, ngưỡng mộ quá đi.”Thấy Chu Vãn không làm gì quá đáng, Tạ Tư Vận yên tâm, cũng đúng, con người đều sẽ thay đổi mà.

Đúng vậy, giờ Tạ Tư Vận như được sinh ra lần nữa vậy.Đôi chân trong hư không, cô rơi thẳng xuống đất như một con chim mất cánh.Người mới vào ngồi cùng bàn chào hỏi khiến Tạ Tư Vận không khỏi nhớ tới Chu Vãn lúc trước, cô hơi lùi lại, nhưng nhìn nụ cười tươi rói của đối phương nên cũng thử xem sao.“Tớ thấy cậu rất xinh, da trắng, dáng người cũng đẹp nữa, ngưỡng mộ quá đi.”

Cô giảm bớt mỡ thừa vì điều trị bằng thuốc Đông y trong thời gian dài, làn da trắng nõn mềm mại, thực ra trước đây cũng thế, chỉ là vì mọi người đều để ý tới mỡ trên người cô nên không quan tâm tới chuyện này thôi.Thoáng chốc tin đồn về Tạ Tư Vận đã lan truyền khắp trường.Những chuyện này đã lọt vào mắt Chu Vãn ở lại trường, cô ta nghiến răng nói: “Tạ Tư Vận, mày có gì mà dám giành với tao!” Người cô ta không thể theo đuổi được mà sao con lợn béo này lại có thể chứ!

Rất nhanh, Tạ Tư Vận đã trở thành một người nổi tiếng trong lớp, tính cách tốt, thành tích cũng không tệ, bạn học đến hỏi bài đều rất kiên nhẫn, vì thế có rất nhiều bạn học nam thích cô.Chu Vãn bảo nếu muốn kết thúc chuyện thì cứ tới hành lang tầng 3. Tạ Tư Vận đi nhưng không thấy Chu Vãn mà chỉ thấy Trình Phóng ở đối diện.“Vậy cậu dắt bạn gái tới cho tớ xem đi, nếu không có thì là cậu lừa tớ rồi.”Tạ Tư Vận mỉm cười yếu ớt, cô sẽ không để cho Chu Vãn đạt được ý muốn đâu.

Nhưng Tạ Tư Vận chỉ cười từ chối: “Cảm ơn cậu đã thích tớ, nhưng giờ tớ chỉ muốn học cho giỏi thôi.”“Tớ chỉ thấy cảnh trước mắt quá đẹp, nếu không ghi lại thì hơi tiếc.”

Cấp 3 vui hơn cấp 2 nhiều, có rất nhiều câu lạc bộ có thể tham gia, Tạ Tư Vận tham gia vào câu lạc bộ Nghệ thuật, thường tranh thủ giờ nghỉ buổi chiều để tới phòng Mỹ thuật vẽ tranh.Tạ Tư Vận không còn là con kiến mặc cho người giày xéo nữa, cô đứng dậy, nặng nề cho Chu Vãn một cái tát, “Cô nghĩ là tôi còn để cho cô bắt nạt mình tiếp à?”Cô giảm bớt mỡ thừa vì điều trị bằng thuốc Đông y trong thời gian dài, làn da trắng nõn mềm mại, thực ra trước đây cũng thế, chỉ là vì mọi người đều để ý tới mỡ trên người cô nên không quan tâm tới chuyện này thôi.

Lần đầu tiên gặp Trình Phóng cũng là ở đó.Kể từ đó, Tạ Tư Vận đã trở thành nữ chính duy nhất trong ống kính của Trình Phóng.

Hôm đó Tạ Tư Vận ở phòng Mỹ thuật luyện tập như thường ngày, nhưng âm thanh của màn trập đã phá vỡ không khí tĩnh lặng trong phòng. Tạ Tư Vận quay đầu lại, phát hiện Trình Phóng đang cầm máy ảnh đứng ngoài cửa.

“Tớ chỉ thấy cảnh trước mắt quá đẹp, nếu không ghi lại thì hơi tiếc.”Trình Phóng cực kỳ hối hận, hối hận vì không tìm Tạ Tư Vận trước, nói cho cô biết rằng tớ không để ý, dù trước đây cậu có thế nào, dù bây giờ cậu ra sao, chỉ cần cậu là Tạ Tư Vận thôi, người tớ thích là Tạ Tư Vận.Thứ 6 tan học, Trình Phóng chờ Tạ Tư Vận ở trường cổng trường, thấy mọi người trong trường đều đã ra gần hết, Tạ Tư Vận mới cẩn thận đi ra, Trình Phóng dịu dàng xoa đầu cô, 2 người đan tay vào nhau rời khỏi trường học để hẹn hò.

Tạ Tư Vận cười nói: “Không sao, nhưng có trả cát xê cho tớ không?”Hôm đó Tạ Tư Vận ở phòng Mỹ thuật luyện tập như thường ngày, nhưng âm thanh của màn trập đã phá vỡ không khí tĩnh lặng trong phòng. Tạ Tư Vận quay đầu lại, phát hiện Trình Phóng đang cầm máy ảnh đứng ngoài cửa.Hứa Khả Khả hơi sợ: “Không ổn đâu.”

Trình Phóng cũng cười: “Cũng được, vậy tớ chụp cậu thêm vài tấm, in ra cho cậu xem như thù lao nhé?”Chu Vãn buông lời cảnh cáo tiếp theo: “Nếu mày còn dám quấn lấy Trình Phóng thì lần tiếp theo sẽ không tha cho mày dễ thế đâu.”Tạ Tư Vận hiện tại đâu còn sợ cô ta nữa, “Tại sao, cô nghĩ tôi còn là Tạ Tư Vận khi trước à?”

Cả hai cứ thế bắt đầu liên lạc với nhau, Trình Phóng hơn cô một tuổi, là thành viên của câu lạc bộ Nhiếp ảnh, bình thường rất thích chụp ảnh.Cô đạp lên những mảnh ảnh vụn, bước từng bước lên sân thượng, ở đây gió rất to, thổi rối cả tóc cô.

Kể từ đó, Tạ Tư Vận đã trở thành nữ chính duy nhất trong ống kính của Trình Phóng.Từ nhỏ tới lớn, Chu Vãn chưa từng phải nhận cục tức thế này, cô ta tìm bạn thời cấp 2, ra giá cao mua lại ảnh Tạ Tư Vận trước đây, in ra mấy trăm bản phát ra toàn trường.

“Tạ Tư Vận, cậu có muốn ở bên tớ không?”

“Được.”“Tạ Tư Vận, cậu có muốn ở bên tớ không?”Trình Phóng cũng cười: “Cũng được, vậy tớ chụp cậu thêm vài tấm, in ra cho cậu xem như thù lao nhé?”

Cô muốn đánh cược một lần rằng Trình Phóng là một người đáng để dựa vào.Cậu cầm tay Tạ Tư Vận lắc đầu: “Không đâu, trừ khi cậu bỏ tớ trước.”

***Cấp 3 vui hơn cấp 2 nhiều, có rất nhiều câu lạc bộ có thể tham gia, Tạ Tư Vận tham gia vào câu lạc bộ Nghệ thuật, thường tranh thủ giờ nghỉ buổi chiều để tới phòng Mỹ thuật vẽ tranh.Chuyện này thì Hứa Khả Khả biết, trước đây hình nền điện thoại của Ngụy Tử Ngôn là ảnh chụp lén Tạ Tư Vận, chuyện này khiến Hứa Khả Khả cực kỳ ghen tị, cô ta cầm thùng nước lên dội thẳng vào người Tạ Tư Vận.“Này, cậu nói xem có phải là cô ta hút mỡ không, nếu không sao lại gầy được như thế chứ?”

Cứ thế, Tạ Tư Vận vui vẻ trải qua thời gian lớp 10, cô giấu rất kỹ quan hệ giữa mình và Trình Phóng, không muốn gây thêm phiền phức gì. Trình Phóng cũng đồng ý, chỉ cần Tạ Tư Vận vui thì sao cũng được.Tạ Tư Vận cười nói: “Không sao, nhưng có trả cát xê cho tớ không?”

Nhưng có một chuyện Trình Phóng không nói cho Tạ Tư Vận biết, có một bạn học nữ tên Chu Vãn đang bám theo cậu, từ lớp học tới câu lạc bộ, theo hoài không dứt, Trình Phóng đã nói mình có bạn gái rồi nhưng Chu Vãn không tin.Cảnh sát tới điều tra, Chu Vãn đến đồn cảnh sát hỗ trợ điều tra với tư cách là nghi phạm, vì Tạ Tư Vận tự sát nên cô ta không bị kết tội.

“Vậy cậu dắt bạn gái tới cho tớ xem đi, nếu không có thì là cậu lừa tớ rồi.”Chu Vãn thích Trình Phóng bao nhiêu thì lại ghét Tạ Tư Vận bấy nhiêu, thế là cô ta gieo rắc lời đồn, lớp số 4 có nữ sinh từng phẫu thuật thẩm mỹ.

Tạ Tư Vận không muốn công khai quan hệ giữa họ, Trình Phóng cũng không để ý tới cô ta nữa, định đợi tới khi Chu Vãn tuyệt vọng thì thôi.Trình Phóng nghe hết tất cả, vẻ mặt rất lạnh lùng.

Lớp 11 chia ban, Tạ Tư Vận bàn bạc với người nhà rồi lựa chọn lớp Mỹ thuật, vì cô thật sự rất thích vẽ tranh.

Học Mỹ thuật rất tốn kém, nhưng người nhà rất ủng hộ Tạ Tư Vận, cô cũng rất tiết kiệm, màu, bút chì, giấy vẽ đều dùng loại rẻ nhất, nhưng cô vẫn rất vui.Sách vở trong bàn học của Tạ Tư Vận bị người ta viết đầy 4 chữ quái vật thẩm mỹ, cô hét lớn: “Tôi không phải quái vật thẩm mỹ, tôi không có phẫu thuật thẩm mỹ!” Cô xé nát những bức ảnh dán trên hành lang, chỉ muốn tìm một nơi trốn cho khuất mắt mà thôi.Chu Vãn bỗng túm lấy tóc cô, kéo mạnh khiến Tạ Tư Vận bị đau ngã ngửa ra sau.

Nhưng nửa sau học kỳ lớp 11, ác mộng của cô đã trở lại.“Nghe nói Tạ Tư Vận lớp số 4 từng phẫu thuật thẩm mỹ à, cậu xem ảnh trước đây của cô ta chưa, chậc chậc chậc, sao béo được tới vậy nhỉ.”

Chu Vãn chuyển từ lớp Xã hội tới lớp Mỹ thuật, cũng là 11/4 mà Tạ Tư Vận học, thấy cô ta đứng trên bục giảng tự giới thiệu, Tạ Tư Vận bẻ gãy bút chì, sao lại là cô ta nữa!Tạ Tư Vận và Trình Phóng vẫn ở bên nhau, Chu Vãn tức tới mức đập cả điện thoại, cô ta nhân lúc trong lớp không có ai để tát Tạ Tư Vận một bạt tai: “Mày thật sự không biết xấu hổ à, chẳng phải tao đã cảnh cáo mày rồi sao, sao còn quấn lấy Trình Phóng hả?”Diêu Tuyết lắc đầu: “Không biết, chắc là giảm cân đấy.”

Lúc đầu Chu Vãn không để ý Tạ Tư Vận cũng học trong lớp, sau này giáo viên điểm danh mới phát hiện ra con lợn béo trước đây đã trở nên hoàn toàn khác.Chu Vãn khóa trái cửa nhốt Tạ Tư Vận trong phòng vệ sinh, Tạ Tư Vận ra sức gõ cửa, Ngô Tĩnh Di và Giang Na định vào xem nhưng bị Chu Vãn nhìn chằm chằm nên chỉ có thể rời khỏi, nhỏ đầu gấu này không thể trêu vào được.

Thế là cô ta đi tìm Diêu Tuyết hỏi: “Sao Tạ Tư Vận lại biến thành thế này rồi?”

Diêu Tuyết lắc đầu: “Không biết, chắc là giảm cân đấy.”Nhưng Tạ Tư Vận chỉ cười từ chối: “Cảm ơn cậu đã thích tớ, nhưng giờ tớ chỉ muốn học cho giỏi thôi.”Nhưng áp lực của dư luận vẫn khiến trường phải đuổi học cô ta, cổ phiếu công ty cha Chu Vãn cũng vì chuyện này mà sụt giảm tới mức gần như phá sản.

“Xời, thế này đâu phải là giảm cân, rõ ràng là hút mỡ rồi.”Tạ Tư Vận đi tới mép tòa nhà rồi nhìn xuống, cao lắm, rất đáng sợ, nhưng giờ đã chẳng còn gì khiến cô sợ hãi nữa, trong khoảnh khắc nhảy xuống, Tạ Tư Vận dùng hết sức của mình để nói: “Chu Vãn, tao nguyền rủa mày đời này sẽ không được chết tử tế!”

Hút mỡ! Chu Vãn thầm nghĩ, chắc chắn nhờ thế rồi, nhưng cô ta không có thời gian mà đi để ý tới Tạ Tư Vận nữa, theo đuổi Trình Phóng mới là chuyện khiến cô ta đau đầu.“Đau lắm đúng không, lúc mày kéo tóc tao sao không thả ra hả?”***

Thấy Chu Vãn không làm gì quá đáng, Tạ Tư Vận yên tâm, cũng đúng, con người đều sẽ thay đổi mà.

Thứ 6 tan học, Trình Phóng chờ Tạ Tư Vận ở trường cổng trường, thấy mọi người trong trường đều đã ra gần hết, Tạ Tư Vận mới cẩn thận đi ra, Trình Phóng dịu dàng xoa đầu cô, 2 người đan tay vào nhau rời khỏi trường học để hẹn hò.Chu Vãn hét: “Mày thả tao ra!”

Những chuyện này đã lọt vào mắt Chu Vãn ở lại trường, cô ta nghiến răng nói: “Tạ Tư Vận, mày có gì mà dám giành với tao!” Người cô ta không thể theo đuổi được mà sao con lợn béo này lại có thể chứ!

Chu Vãn thích Trình Phóng bao nhiêu thì lại ghét Tạ Tư Vận bấy nhiêu, thế là cô ta gieo rắc lời đồn, lớp số 4 có nữ sinh từng phẫu thuật thẩm mỹ.Có người hỏi: “Trình Phóng, chỗ trống này là thể hiện nghệ thuật à?”

Vốn định cảnh cáo Tạ Tư Vận thôi, ai ngờ lại bắt được cái đuôi của Hứa Khả Khả, hóa ra cô ta cũng từng phẫu thuật thẩm mỹ à, cũng tiện, Chu Vãn đang thiếu một người giúp.***

Chu Vãn tìm tới Hứa Khả Khả, nói rằng mình đã biết chuyện cô ta phẫu thuật thẩm mỹ, Hứa Khả Khả xin cô ta đừng nói cho người khác nghe, nếu không Ngụy Tử Ngôn chắc chắn sẽ chia tay cô ta.Cứ thế, Tạ Tư Vận vui vẻ trải qua thời gian lớp 10, cô giấu rất kỹ quan hệ giữa mình và Trình Phóng, không muốn gây thêm phiền phức gì. Trình Phóng cũng đồng ý, chỉ cần Tạ Tư Vận vui thì sao cũng được.

“Thế cũng được, nhưng cô phải giúp tôi một việc.”Tạ Tư Vận nhờ nỗ lực của bản thân để thi đậu vào trường cấp 3 Đồng Hoa trên thành phố, nhìn tiêu chuẩn lớp 10, cô rất mong đợi vào môi trường mới này.

Hứa Khả Khả lừa Tạ Tư Vận tới nhà vệ sinh nữ, Chu Vãn đã chờ sẵn bên trong.“Được.”

“Tạ Tư Vận, nếu mày chịu rời xa Trình Phóng thì tao sẽ bỏ qua cho mày.”“Ừm, xin chào.”

Tạ Tư Vận hiện tại đâu còn sợ cô ta nữa, “Tại sao, cô nghĩ tôi còn là Tạ Tư Vận khi trước à?”Lúc đầu Chu Vãn không để ý Tạ Tư Vận cũng học trong lớp, sau này giáo viên điểm danh mới phát hiện ra con lợn béo trước đây đã trở nên hoàn toàn khác.“Xời, thế này đâu phải là giảm cân, rõ ràng là hút mỡ rồi.”

Chu Vãn bỗng túm lấy tóc cô, kéo mạnh khiến Tạ Tư Vận bị đau ngã ngửa ra sau.

Chu Vãn đe dọa cô: “Nếu mày không nghe lời tao thì tao dám chắc mày sẽ còn thảm hơn thời cấp 2 nữa đấy.” Cô ta gọi Hứa Khả Khả đang canh chừng tới, “Cho cô trút giận đấy, mau dội thùng nước bẩn này lên người nó đi.”Tạ Tư Vận, cậu có thấy không?Chu Vãn trở tay tát thêm cái nữa: “Đồ mặt dày.”Đúng vậy, giờ Tạ Tư Vận như được sinh ra lần nữa vậy.

Hứa Khả Khả hơi sợ: “Không ổn đâu.”Lúc này cọng rơm cuối cùng của Tạ Tư Vận đã đứt, có phải nếu chết đi sẽ được giải thoát hay không?Hút mỡ! Chu Vãn thầm nghĩ, chắc chắn nhờ thế rồi, nhưng cô ta không có thời gian mà đi để ý tới Tạ Tư Vận nữa, theo đuổi Trình Phóng mới là chuyện khiến cô ta đau đầu.Vết thương lòng đã khép miệng giờ lại bắt đầu rỉ máu, nếu Trình Phóng thấy, có khi nào cậu ấy sẽ bỏ rơi mình không?

“Tôi nghe nói trước đây Ngụy Tử Ngôn từng theo đuổi Tạ Tư Vận đấy.”Nhưng có một chuyện Trình Phóng không nói cho Tạ Tư Vận biết, có một bạn học nữ tên Chu Vãn đang bám theo cậu, từ lớp học tới câu lạc bộ, theo hoài không dứt, Trình Phóng đã nói mình có bạn gái rồi nhưng Chu Vãn không tin.

Chuyện này thì Hứa Khả Khả biết, trước đây hình nền điện thoại của Ngụy Tử Ngôn là ảnh chụp lén Tạ Tư Vận, chuyện này khiến Hứa Khả Khả cực kỳ ghen tị, cô ta cầm thùng nước lên dội thẳng vào người Tạ Tư Vận.

“Khụ khụ khụ.” Tạ Tư Vận bị sặc phải ho khan.

Chu Vãn buông lời cảnh cáo tiếp theo: “Nếu mày còn dám quấn lấy Trình Phóng thì lần tiếp theo sẽ không tha cho mày dễ thế đâu.”

Chu Vãn khóa trái cửa nhốt Tạ Tư Vận trong phòng vệ sinh, Tạ Tư Vận ra sức gõ cửa, Ngô Tĩnh Di và Giang Na định vào xem nhưng bị Chu Vãn nhìn chằm chằm nên chỉ có thể rời khỏi, nhỏ đầu gấu này không thể trêu vào được.

Mãi tới khi trời sụp tối, lao công đến quét dọn, Tạ Tư Vận mới được thả ra, vì thế mà cô bị sốt phải vào viện truyền nước 2 ngày mới khỏe.“Tôi nghe nói trước đây Ngụy Tử Ngôn từng theo đuổi Tạ Tư Vận đấy.”“Con đĩ này!” Chu Vãn xông lên, Tạ Tư Vận nghiêng người né, Chu Vãn ngã nhào ra đất, Tạ Tư Vận túm lấy tóc cô ta rồi nói: “Đau không?”

Trình Phóng định xin nghỉ để chăm sóc cô, Tạ Tư Vận hỏi cậu: “Nếu có người ép cậu rời xa tớ, cậu có đồng ý không?”Thế là cô ta đi tìm Diêu Tuyết hỏi: “Sao Tạ Tư Vận lại biến thành thế này rồi?”

Cậu cầm tay Tạ Tư Vận lắc đầu: “Không đâu, trừ khi cậu bỏ tớ trước.”

Tạ Tư Vận mỉm cười yếu ớt, cô sẽ không để cho Chu Vãn đạt được ý muốn đâu.“Á á á!”

***Cô muốn đi tìm Trình Phóng giải thích nhưng lại không dám.

Tạ Tư Vận và Trình Phóng vẫn ở bên nhau, Chu Vãn tức tới mức đập cả điện thoại, cô ta nhân lúc trong lớp không có ai để tát Tạ Tư Vận một bạt tai: “Mày thật sự không biết xấu hổ à, chẳng phải tao đã cảnh cáo mày rồi sao, sao còn quấn lấy Trình Phóng hả?”Vốn định cảnh cáo Tạ Tư Vận thôi, ai ngờ lại bắt được cái đuôi của Hứa Khả Khả, hóa ra cô ta cũng từng phẫu thuật thẩm mỹ à, cũng tiện, Chu Vãn đang thiếu một người giúp.

Tạ Tư Vận cười: “Cô thích Trình Phóng à, thế thì có ích gì, Trình Phóng thích tôi thôi! Tôi sẽ không rời xa cậu ấy đâu.”Sau đó nữa, Trình Phóng mở triển lãm nhiếp ảnh cá nhân, trong mỗi bức ảnh, bên cạnh anh đều có một khoảng trống.

Chu Vãn trở tay tát thêm cái nữa: “Đồ mặt dày.”

Tạ Tư Vận không còn là con kiến mặc cho người giày xéo nữa, cô đứng dậy, nặng nề cho Chu Vãn một cái tát, “Cô nghĩ là tôi còn để cho cô bắt nạt mình tiếp à?”

“Con đĩ này!” Chu Vãn xông lên, Tạ Tư Vận nghiêng người né, Chu Vãn ngã nhào ra đất, Tạ Tư Vận túm lấy tóc cô ta rồi nói: “Đau không?”

Chu Vãn hét: “Mày thả tao ra!”

“Đau lắm đúng không, lúc mày kéo tóc tao sao không thả ra hả?”

“Tao bảo mày thả ra, nghe không hả!”“Dù cô ta có chết đi cũng chẳng thể đổi Tạ Tư Vận về được.”

Giọng điệu Tạ Tư Vận lạnh lùng: “Tao và Trình Phóng sẽ không rời xa nhau đâu, mày đừng trông mong gì nữa.”

Từ nhỏ tới lớn, Chu Vãn chưa từng phải nhận cục tức thế này, cô ta tìm bạn thời cấp 2, ra giá cao mua lại ảnh Tạ Tư Vận trước đây, in ra mấy trăm bản phát ra toàn trường.

Thoáng chốc tin đồn về Tạ Tư Vận đã lan truyền khắp trường.

“Nghe nói Tạ Tư Vận lớp số 4 từng phẫu thuật thẩm mỹ à, cậu xem ảnh trước đây của cô ta chưa, chậc chậc chậc, sao béo được tới vậy nhỉ.”Rất nhanh, Tạ Tư Vận đã trở thành một người nổi tiếng trong lớp, tính cách tốt, thành tích cũng không tệ, bạn học đến hỏi bài đều rất kiên nhẫn, vì thế có rất nhiều bạn học nam thích cô.

“Này, cậu nói xem có phải là cô ta hút mỡ không, nếu không sao lại gầy được như thế chứ?”

“Tôi nghĩ là cả người đều làm hết rồi, chậc, con nhỏ này không đơn giản chút nào.”Chu Vãn chuyển từ lớp Xã hội tới lớp Mỹ thuật, cũng là 11/4 mà Tạ Tư Vận học, thấy cô ta đứng trên bục giảng tự giới thiệu, Tạ Tư Vận bẻ gãy bút chì, sao lại là cô ta nữa!

Sách vở trong bàn học của Tạ Tư Vận bị người ta viết đầy 4 chữ quái vật thẩm mỹ, cô hét lớn: “Tôi không phải quái vật thẩm mỹ, tôi không có phẫu thuật thẩm mỹ!” Cô xé nát những bức ảnh dán trên hành lang, chỉ muốn tìm một nơi trốn cho khuất mắt mà thôi.

Vết thương lòng đã khép miệng giờ lại bắt đầu rỉ máu, nếu Trình Phóng thấy, có khi nào cậu ấy sẽ bỏ rơi mình không?

Cô muốn đi tìm Trình Phóng giải thích nhưng lại không dám.Tạ Tư Vận không muốn công khai quan hệ giữa họ, Trình Phóng cũng không để ý tới cô ta nữa, định đợi tới khi Chu Vãn tuyệt vọng thì thôi.

Chu Vãn bảo nếu muốn kết thúc chuyện thì cứ tới hành lang tầng 3. Tạ Tư Vận đi nhưng không thấy Chu Vãn mà chỉ thấy Trình Phóng ở đối diện.

Chỉ lát sau, Chu Vãn đã tới. Không biết 2 người nói chuyện gì, Chu Vãn ôm lấy Trình Phóng, mà Trình Phóng… không hề đẩy ra.Lần đầu tiên gặp Trình Phóng cũng là ở đó.

Lúc này cọng rơm cuối cùng của Tạ Tư Vận đã đứt, có phải nếu chết đi sẽ được giải thoát hay không?

Cô đạp lên những mảnh ảnh vụn, bước từng bước lên sân thượng, ở đây gió rất to, thổi rối cả tóc cô.

Tạ Tư Vận đi tới mép tòa nhà rồi nhìn xuống, cao lắm, rất đáng sợ, nhưng giờ đã chẳng còn gì khiến cô sợ hãi nữa, trong khoảnh khắc nhảy xuống, Tạ Tư Vận dùng hết sức của mình để nói: “Chu Vãn, tao nguyền rủa mày đời này sẽ không được chết tử tế!”

Đôi chân trong hư không, cô rơi thẳng xuống đất như một con chim mất cánh.

Từ mái nhà tới đất chỉ là chuyện trong nháy mắt.

“Á á á!”“Tôi nghĩ là cả người đều làm hết rồi, chậc, con nhỏ này không đơn giản chút nào.”

Tiếng thét chói tai của học sinh vang khắp trường, Trình Phóng nghe tin chạy tới, thấy Tạ Tư Vận nằm trong vũng máu, cậu gục ngã trên đất, cô gái của cậu đã không còn nữa rồi.

Trình Phóng cực kỳ hối hận, hối hận vì không tìm Tạ Tư Vận trước, nói cho cô biết rằng tớ không để ý, dù trước đây cậu có thế nào, dù bây giờ cậu ra sao, chỉ cần cậu là Tạ Tư Vận thôi, người tớ thích là Tạ Tư Vận.

Cảnh sát tới điều tra, Chu Vãn đến đồn cảnh sát hỗ trợ điều tra với tư cách là nghi phạm, vì Tạ Tư Vận tự sát nên cô ta không bị kết tội.

Nhưng áp lực của dư luận vẫn khiến trường phải đuổi học cô ta, cổ phiếu công ty cha Chu Vãn cũng vì chuyện này mà sụt giảm tới mức gần như phá sản.

Trình Phóng nghe hết tất cả, vẻ mặt rất lạnh lùng.

“Dù cô ta có chết đi cũng chẳng thể đổi Tạ Tư Vận về được.”

Sau đó nữa, Trình Phóng mở triển lãm nhiếp ảnh cá nhân, trong mỗi bức ảnh, bên cạnh anh đều có một khoảng trống.Anh nói: “Không, vì tôi đã hứa với một cô gái rằng sẽ chụp ảnh với cô ấy cả đời.”

Có người hỏi: “Trình Phóng, chỗ trống này là thể hiện nghệ thuật à?”“Cậu là Tạ Tư Vận đúng không, xin chào.”

Anh nói: “Không, vì tôi đã hứa với một cô gái rằng sẽ chụp ảnh với cô ấy cả đời.”Hứa Khả Khả lừa Tạ Tư Vận tới nhà vệ sinh nữ, Chu Vãn đã chờ sẵn bên trong.

Dù Tạ Tư Vận không có ở đây nhưng Trình Phóng vẫn giữ lời hứa khi xưa, ở bờ biển, trong rừng, thành phố… Đều chừa lại một vị trí cho cô.

Tạ Tư Vận, cậu có thấy không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.