Bỗng...
“Ơ kìa... có phải là cô nhóc của ngày hôm đó?” Giọng nói tiến chầm chậm lại gần và cười thích thú.
“Cô là ai?” Cô bé nhìn.
“Tôi à? Tôi là cô gái nằm trên giường bữa đó... cô nhớ tôi chứ?” Cười to cùng ánh nhìn đầy ngụ ý dành cho cô bé.
“Cô... là...” Cô bé lắp bắp từng câu nói và đến khi cô bé nhìn rõ gương mặt kia cũng là lúc vẻ buồn buồn xuất hiện.
“Đến kiếm anh Động à? Anh ấy bây giờ nhiều việc bận rộn lắm! Có thể sẽ không có thời gian gặp cô đâu... mà cô gặp anh ấy để làm gì? Không phải hai người đã chia tay nhau rồi sao?” Cô gái lạ hỏi dồn và nhíu hàng mi thắc mắc.
Vẫn là cái im lặng đến ghê người, cô bé không biết mình phải nói hay hỏi thêm một câu gì nữa...
“Thôi về đi... cô và anh ấy không thể đâu. Về làm công chúa của cô đi!!!” Cô gái nhấn giọng và cười khanh khách nhìn cô bé.
Ngước vội lên nhìn vẻ mặt thích thú vui sướng ấy, cô bé khẽ run run hàng mi. Cơn nấc nghẹn ở cuống họng xuất hiện, bủa vây kín cả gương mặt, nắm chặt chiếc túi xách bên tay, gồng thật dữ dội.
“Tôi đã quá sai lầm khi đến đây, có lẽ sẽ không còn cơ hội nào tôi đến đây nữa đâu... cám ơn cô! Phiền cô ở lại đây chăm sóc cho anh ấy!!!” Cô bé cúi người xuống đáp lễ cùng câu nói nghẹn ngào.
Có thể giữa chúng ta đã chấm dứt thật rồi vào cái ngày mưa nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-thang-nam-tuoi-dep/2856457/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.