Tử Hoàng và Mặc Yên nhìn đến khung cảnh ngọt ngào trước mắt, đều đồng thanh chọc ghẹo hai người không ngừng
- Ai nha. Mới sáng sớm đã định làm mù mắt chó bọn tớ à?
Lục Tiểu Thiên vốn da mặt đã mỏng, lại bị người ngoài phát hiện mình hôn anh, bao nhiêu cản đảm mới từ trong lòng dâng lên nào là sẽ vứt bỏ tự ti, không để ý đến người ngoài, Bla..bla.. Đều bị cậu kéo ngược trở về. Vội vàng đẩy anh, cậu liền cúi đầu đỏ mặt ngồi thu mình lại thành cây nấm nhỏ, chỉ có Mạnh Nghiêm là vẫn bình tĩnh đáp
- Đã mù chưa? Nếu chưa thì đừng nói cho đỡ tốn nước bọt
Mặc Yên đáp
- Cậu vừa thành công mang người mình yêu về trong lòng thì liền lật mặt còn nhanh hơn lật bánh đó. Tớ thấy cậu mới một đêm mà liền hết sốt thì đúng là kì tích
Tử Hoàng phụ họa
- Còn không phải vì có liều thuốc tình yêu ở bên cạnh sao?
Hoắc Đông suy nghĩ
- Hai cậu lại tự muốn rước họa vào thân nữa rồi
Mạnh Nghiêm không để ý đến những lời ngu ngốc của hai người này, một bên nắm tay Tiểu Thiên, một bên nói
- Các cậu xuống dưới lấy đồ ăn sáng trước đi, tôi đưa em ấy về phòng thay đồ rồi đến sau, nhớ là phải mua sữa tươi cho Tiểu Thiên nữa
Ba người bọn họ nghe đến vậy cũng không đùa giỡn nữa, liền vui vẻ gật đầu,đồng thời nối gót nhau xuống căn tin trường
Anh nhẹ nhàng xoa đầu cậu, ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-thang-nam-binh-yen/2314349/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.