Mạnh Nghiêm mặt lạnh băng đóng cửa lại, sau đó vẫn là hai tay vẫn là vòng ở trước ngực, chậm rãi tiến lại gần cậu
- Tiểu Thiên... Anh quên nói cho em biết một điều này nha...Đó là em nói dối rất tệ đó! Cưng nghĩ anh dễ bị vài lời nói đó của em mà ăn quả lừa hả??
Đến lúc này cậu vẫn còn ở trạng thái ngạc nhiên nhìn anh, miệng lắp bắp
- Anh...tại...sao..anh biết được em đang nói dối?
Mạnh Nghiêm buông lỏng hai tay xuống chổng ở chiếc giường, cả người đều sát gần lại cậu, hơi thở ám muội nhẹ nhàng phả vào mặt cậu mà trả lời
- Vừa nói dối, vừa nắm chặt hai bàn tay lại như muốn mình mạnh mẽ hơn. Cả khuôn mặt vì kìm nén bi thương mà đỏ ửng, nhìn vào là thấy hai chữ " nói dối" hiện lên trên trán em rồi Tiểu Thiên à!?
Cậu sau một hồi cuống quýt thì đã lấy lại được bình tĩnh, lau vài giọt nước mắt còn dính trên mặt mình, cậu cắn răng hướng anh nói
- Dù.. Anh muốn nói gì thì em vẫn muốn chia tay anh
- Hửm... Vậy anh đây cũng không đồng ý lời chia tay này
Thái độ dửng dưng của anh khiến cậu cảm thấy hết lời để nói, chỉ vụng về lặp lại vài từ vừa xoẹt qua đầu
- Anh..anh tại sao lại không đồng ý chứ?
Mạnh Nghiêm cũng không nhiều lời, trực tiếp ôm bế cậu lên trên người mình, nâng mông cậu như đang ẵm một đứa con nít, sau đó không thủ hạ lưu tình mà dùng tay phải vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-thang-nam-binh-yen/2314334/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.