Sáng sớm hôm sau, chuông điện thoại của Lục Tiểu Thiên vừa reo lên, Khang Mạnh Nghiêm liền với tay đến chộp lấy nó rồi tắt đi, sau đó ngồi dậy, nhìn khuôn mặt cậu còn đang say ngủ, bỗng nhiên nỗi lên ý xấu không thôi
Tà ác bóp mũi của cậu lại, khiến Tiểu Thiên đang say ngủ, liền bị khó thở làm cho tỉnh giấc, cậu hít lấy hít để bầu không khí bên ngoài, mắt vẫn còn liu riu vì buồn ngủ nhìn anh, giọng nói mang uể ỏi
- Anh.. Còn sớm mà, sao anh không ngủ thêm
Mạnh Nghiêm buồn cười nhìn cậu đang như con sâu nhỏ trong lòng mình, tốt bụng nhắc nhở
- Anh nhớ có ai nói rằng hôm nay quyết tâm tập luyện thể dục lúc sáng sớm nhỉ?
Một câu nói của anh triệt để làm cậu tỉnh giấc, cả người bật dậy như có lò xo
-Nghiêm... Mấy giờ rồi nhỉ, em ngủ bao lâu rồi? Có trễ hay không vậy
- Em yên tâm đi, vẫn còn sớm, điện thoại của em vừa reo thì anh tắt rồi. Không có trễ đâu, vào thay đồ đi bảo bối
Hai người loay hoay một lúc thì cuối cùng cũng ra sân vận động, Lục Tiểu Thiên vẫn là lần đầu tập luyện, cho nên việc đuối sức là không thể tránh khỏi được. Mới chạy được một vòng sân, mồ hôi đã thấm ướt hết cả áo, hai chân mỏi rã như không phải là của mình nữa rồi, nhưng mà đã quyết tâm thì phải làm cho được, Mạnh Nghiêm rất quan tâm cậu, Tiểu Thiên tập nhảy cóc anh cũng nhảy theo, cậu tập chạy thì vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-thang-nam-binh-yen/2314328/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.