Mạnh Nghiêm ở nhà chính ba ngày thì cuối cùng cũng được ông nội thả về, chậm rãi điều khiển tay lái, nghĩ đến sắp được gặp bảo bối của mình, trong lòng không tránh khỏi vui mừng
Nhưng mà anh ngờ hay, lần này vừa gặp nhau thì biến cố bắt đầu xảy ra
Vẫn là chiếc xe hơi màu đen quen thuộc, bon chen qua những con phố lớn. Sau đó lại từ từ di chuyển cẩn thận đến những hẻm nhỏ, lúc vừa đến gần nhà họ Lục, anh liền nhìn thấy một thân ảnh nhỏ nhắn quen thuộc đang vòng tay qua cổ một người con trai khác, hai người ôm nhau trông rất tình tứ
Đồng tử chợt co rút lại, tự trong lòng nhủ thầm chỉ là người giống người. Nhưng mà thật không ngờ, càng tiến gần thì độ chính xác càng cao hơn, cậu trai đó không ai khác chính là Lục Tiểu Thiên
Vội vàng thắng phanh lại, anh liền bước xuống xe, kéo Lục Tiểu Thiên vẻ mặt đang hoảng hốt hỏi anh
- Nghiêm... Anh..về khi nào vậy?
Mạnh Nghiêm phớt lờ câu hỏi của cậu, thẳng tay cho người đàn ông kia một đấm, cậu hét lên
- Không được đánh anh ấy
Anh vừa nghe câu này nắm đấm thứ hai sắp nện xuống mặt tên này liền dừng lại, tơ máu trong mắt hiện rõ ràng, anh buông tay ra, gầm gừ nói
- Em nói cái gì? Em với tên này có nghĩa là như thế nào? Mau giải thích rõ cho tôi
Ba ngày này đã được tập luyện kĩ, cố nén cơn chua xót từ trong lòng trào ra, khuôn mặt điềm tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-thang-nam-binh-yen/2314314/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.