Tiếng gậy nện xuống sàn vang lên tiếng cộp cộp nghe thật chói tai, bước vào không ai khác chính ông nội Khang Đông, có lẽ người bây giờ Khang Mạnh Nghiêm không muốn gặp nhất chính là ông nội của mình. Những người khác vừa thấy ông ta cũng liền tự động nhích lại, tạo thành một lá chắn che chở cho Tiểu Thiên
Thần sắc của lão vẫn là bình tĩnh đến kì lạ, cả người dù đã tuổi cao nhưng thần thái vẫn rất tốt, khuôn miệng nhếch lên cười
- Vì một đứa nhóc, cháu sẵn sàng bỏ cả vinh hoa phú quý, có đáng không?
Khang Phát và vợ mình biết đã đến lúc phải bảo vệ con trai, ông liền đứng lên ngăn chặn lời nói, giọng điệu cũng lạnh không kém cha mình
- Ba à! Người thôi đi, con cháu có hạnh phúc cả đời của nó, ba đâu có đủ sức để xen vào
Cộp
Tiếng gậy nện thẳng xuống sàn, ông ta khẽ đay nghiến
- Con im ngay cho ta
Mạnh Nghiêm đồng tử co rút, cả một thân lạnh đến hết mức có thể giết người, vẫn là không quay lại nhìn lấy một ai cả, nhưng mà giọng nói không còn kính nể như trước
- Ông nội! Tiểu Thiên đang cần tĩnh dưỡng, mời ngài về cho
- Ai cho cháu ăn nói vô lễ với ta như vậy? Lễ nghi, phép tắc ta từng dạy cháu đâu?
- Ông nội...Con đã cho phép ông được quyền to tiếng ở đây chưa?
Lão gia họ Khanh thở dài lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nói
- Được, cháu hay lắm, ta không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-thang-nam-binh-yen/2314301/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.