- Ông Lenet thân mến - Ngài công tước nói - bởi vì các bà đã giành lấy chiến tranh về họ, tôi nghĩ bọn đàn ông chúng ta nên âm mưu những chuyện khác. Tôi có nghe nói đến một tên Cauvignac nào đó được ông giao nhiệm vụ tuyển một đạo quân và tôi được biết y là một tên rất khéo léo. Tôi sẽ cho mời y đến, có cách nào gặp y được không?
- Thưa đức ông, người đó đang chờ. - Lenet nói.
- Cho y vào.
Lenet kéo dây chuông, một người hầu bước vào.
- Cho mời đại úy Cauvignac vào đây.
Một lát sau, chỗ quen biết cũ của chúng ta hiện ra nơi ngưỡng cửa. Nhưng vốn tánh cẩn thận, y dừng lại đó.
- Xin đại úy hãy đến gần đây, tôi là công tước De La Rochefoucauld.
- Thưa đức ông - Cauvignac trả lời - tôi biết đức ông rất rõ.
- A, nếu vậy thì càng tốt. Có phải anh đã được lệnh tuyển mộ một đội quân không?
- Việc đó đã làm xong.
- Dưới tay anh có tất cả bao nhiêu người?
- Một trăm năm mươi người.
- Quân trang chỉnh tề, vũ khí đầy đủ chứ?
- Vũ khí đầy đủ nhưng quân trang không được chỉnh tề cho lắm. Tôi lo trước hết là vũ khí, vì đó là vấn đề quan trọng hơn cả. Còn về chuyện quân trang, vì tôi vốn là một thằng vô vụ lợi và vì tôi hành động chỉ là cảm tình của tôi đối với các hoàng thân hơn cả, bởi mới nhận được từ ông Lenet có mười ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-quan-chua-noi-loan/3177328/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.