Trời hửng sáng khi chiếc xe đến một ngôi làng gần đảo nhất, Canolles thò đầu ra ô cửa nhỏ giống như một cái gi-lê. Một ngôi làng xinh đẹp gồm chừng trăm nóc nhà quây quần chung quanh một giáo đường. Một tòa lâu đài ngự trị trên một ngọn đồi, lừng lững và đồ sộ như một thành trì đứng trấn.
Trong lúc ấy, cỗ xe đang leo đồi, người đánh xe bước xuống và đi bên cạnh thùng xe. Chàng bèn hỏi:
- Ông bạn, ông cũng ở vùng này đấy chứ?
- Thưa ông vâng, tôi ở Libourne.
- Vậy là ông biết ngôi làng này. Căn trắng kia là thế nào, và những ngôi nhà tranh xinh xắn ấy nữa?
- Thưa ông, tòa lâu đài ấy thuộc tài sản của dòng họ De Cambes, và làng này cũng nằm trong đất đai của họ.
Canolles khẽ rùng mình và mặt chàng từ đỏ sẫm chợt tái đi.
Đôi mắt cú vọ của Barrabas không bỏ qua thái độ ấy. Hắn hỏi Canolles:
- Cái gi-lê có làm ông bực mình lắm không?
- Không đâu... cảm ơn.
Rồi chàng tiếp tục hỏi người nông dân:
- Cái dinh cơ ấy của ai vậy?
- Của nữ tử tước De Cambes.
- Một quả phụ hãy còn trẻ?
- Rất trẻ và rất đẹp.
- Và hơn nữa rất được mọi người ngưỡng mộ.
- Dĩ nhiên, vừa có của lại vừa xinh đẹp thì thiếu gì kẻ say mê, nhất là mấy ông hoàng.
- Đúng, tôi có nghe thấy người ta nói vậy.
- Một con quỷ, thưa ông, đúng là một con quỷ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-quan-chua-noi-loan/3177312/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.