Hẻm nhỏ ở Giang Nam.
Trong lúc không để ý bốn thứ hàng hóa có giá trị lặng lẽ chuyển từ “Đồng hồ, xe đạp, máy may và đài” sang “TV, máy ghi âm, máy giặt và tủ lạnh”.
Nhu cầu tủ lạnh tăng khiến nhu cầu về máy nén làm lạnh cũng tăng. Nhưng thân là kỹ sư làm máy nén Lâm Võ Phong lại chẳng cảm nhận được chút biến hóa nào trong đơn vị.
Xưởng máy nén ở Tô Châu nơi Lâm Võ Phong làm việc là xí nghiệp quốc doanh lâu đời. Bọn họ bị quản lý theo kế hoạch của nhà nước nên việc mua nguyên vật liệu làm máy nén, định giá sản phẩm và việc tiêu thụ sản phảm đều có hoạch định, không thể tự chủ. Trong xưởng vẫn theo chỉ tiêu mà mua sắm, sản xuất và tiêu thụ. Quốc gia cung ứng nguyên vật liệu, lại bán sản phẩm làm ra cho xí nghiệp được chỉ định với giá cả cũng được chỉ định từ trước.
Đơn vị gần như không có chút thay đổi nào, nhưng Lâm Võ Phong lại cảm nhận được nhu cầu bức thiết đối với máy nén từ những xí nghiệp tư nhân quanh Tô Châu —— đơn giản mà nói thì không chỉ có một nhà lén gặp anh dùng lương cao để dụ anh tới làm chỉ đạo về kỹ thuật.
Xí nghiệp tư nhân không có sinh viên. Bộ giáo dục đã có văn bản quy định rõ ràng không cho phép sinh viên được phân tới xí nghiệp tư. Bọn họ cũng không có công nhân có kiến thức khoa học kỹ thuật. Vì thế bọn họ cực kỳ cần nhân viên nghiên cứu giúp giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nha-noi-hem-nho/2730478/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.